Ba ơi, Con đã về!

Ba ơi, Con đã về!

Ba ơi, Con đã về!

 – Em ơi! Em gì đó ơi! Ly cho tôi cái này, cái kia, cái kia na nha...

C thế, tôi luôn bn rn vi công vic. Xung quanh tôi tht n ào tp lp. Tôi phi nói tht ln:

 – Mi người ch tôi mt lát.

Reng reng reng reng...!

M đin thoi, đó là cuc gi ca Ba tôi. Ging nói quen thuc ca Ba vang lên:

– Alô, con à! Cuc sng sao ri, hc hành n không?

– Em ơi nhanh nào! Tôi đang vi!

– B à... thôi nha, con đang bn...

– Tít tít tít...

Ba vn thường gi đin hi thăm tôi như thế, mà tôi không nói được gì nhiều với ba, dù rất muốn...

Gia đình tôi là mt gia đình bình thường, m tôi mt lúc tôi mi 5 tui. Tôi và Ba sng trong mt ngôi nhà ch vn vn trong 5 mét vuông, nơi mt vùng quê ho lánh. Tôi ln lên tng ngày t nhng đng lương ít i mà Ba tôi kiếm được. Công vic ca Ba rt vt v. Ba phi đi mt 3 cây s đ xách h cho người ta.

Mi ngày nào, tôi còn là mt cô bé ngây thơ, hn nhiên mà gi đây tôi đã tr thành mt thiếu n 18 tui hiu chuyn. Thi gian c trôi qua, tng ngày Ba li càng già đi, đôi bàn tay và bàn chân ca Ba đã chai sn bi nhng tp cht ca xi măng bám vào, màu da ca Ba tr nên đen và úa vàng bi cái nng gt ca mùa hè, đôi mt Ba thâm, khuôn mt Ba hin rõ nhng nếp nhăn ca tui già.

Ba tôi không nói nhưng bây gi tôi có th hiu được trong thâm tâm ca Ba tôi đang nghĩ gì. Ch cn nghe nhng ln Ba th dài, quan sát tng cm xúc trên khuôn mt ca Ba là tôi đã biết Ba đang nghĩ gì. Càng yêu thương con, Ba càng lo lng cho con nhiu hơn. Nhiu ln, tôi đã ly đi nhng git nước mt ca Ba vì s ham chơi ca tôi, vì mi đêm tôi v khuya... Nhng lúc thy Ba khóc là trong tim ca tôi như có cái gì đó đâm thâu qua, ming tôi như đông cng li, tôi không th m ra. Tôi thy mình tht bt hiếu...

Thi gian c trôi đi, đã đến lúc tôi ôn thi tt nghip và vào Đi hc (tôi không nói vi ba tôi vì tôi s), tôi đã thc trng my tun lin cùng xin ơn Chúa soi sáng cho tôi. Mt hôm, bng dưng Ba tôi biết chuyn, Ba đã mng tôi mt trn trong bui ti hôm đó:

 – Ti sao? Ti sao không nói cho Ba biết?

Khuôn mt Ba đy tc gin, ging Ba cũng lc đi. Tôi ch biết nhìn ba vi đôi mt nhòe l. Tôi khóc nc n mà không nói được.

Hai Ba con đã ôm chm ly nhau và cùng khóc.Vài ngày sau, hai Ba con tôi có dp ngi vi nhau đ nói chuyn:

–  Đã thương mày thì tao thương cho trót. Mày c ôn thi ri chn vào trường Đi hc mà mày thích mà hc đi. Tao lo được!

– Nhưng, nhưng...

– Không nhưng nh gì hết! Thế nhé! Vào ngh sm đi, mai còn đi hc...

Trong my tháng lin, tôi chú tâm vào ôn thi và kết qu không ngoài mong đi. Tôi đã đu Đi hc. Tôi vui sướng khi biết tin. Tôi đã chy tht nhanh đến ch làm ca Ba đ thông báo cho Ba. Hai Ba con đu vui mng mà ôm nhau nhy lên trong nim hnh phúc ngp tràn. Ti đến, Ba tôi đã chúc mng tôi bng mt ba cơm có đy đ tht và cá.

Thế là đã đến lúc tôi phi ri ngôi nhà nh bé thân thương ca mình đ lên thành ph tiếp tc cho vic hc. Ngày Ba tôi đưa tôi ra chuyến xe, nước mt ca tôi c lưng tròng, ni bun trên mt Ba hin rõ. Tôi không mun xa Ba chút nào, nhưng ri vì Ba mà tôi phi bước tiếp đ không ph lòng ca Ba.

Ngày tôi lên thành ph, cuc sng ca tôi tht khó khăn, tôi đã giu Ba đ đi làm thêm. Mi cuc đin thoi gi v, tôi đu t ra mình rt n và khe mnh, nhưng trong thâm tâm là s mt mi ca công vic và hc tp.

Bng mt hôm, tôi nhn được đin thoi ca Ba. Ba hi: “Tết có v không con?”. Lúc y, tôi lng mt lúc lâu mi nhn ra thi gian trôi qua quá nhanh, mi đó mà đã my tháng lin tôi không được gp Ba. Nghĩ đến đy t dưng nước mt tôi chy dài và lòng nghn đng li. Tiếng gi “con ơi ca Ba đã làm cho tôi tnh thc li. Sau đó, tôi đã tt máy ngay khi chưa nghe được mt câu nói nào ca Ba c, vì khách hàng ca hàng tôi làm rt đông.

Ti đó, tôi mun bt xe v tht nhanh đ được gp Ba nhưng vì cuc sng và vì Ba mà, tôi đã c gng tiếp tc làm thêm vài ngày Tết na đ có đ tin đón xe v quê.

Sáng hôm sau, trước khi tôi chun b đi làm thì trong thâm tâm ca tôi thúc đy tôi làm mt hành đng mà t trước ti gi tôi chưa làm đó là xem lch. Tôi dò mt lúc và cht nhn ra hôm nay là đã 30 Tết. Tôi đã lt đt chy vào thu gn đ đ cho kp chuyến xe cui cùng v quê, khi tôi ra bến thì chuyến xe cui đã đi, tôi đã òa lên khóc trong tuyt vng. Tôi va khóc va đc kinh xin Thiên Chúa nhìn đến tôi. Chúa đã ban cho tôi điu kì diu này: đó chưa phi là chuyến xe cui cùng, còn mt chuyến xe mà Chúa gi đến cho tôi na.  Tuy tin vé hơi mc đi vi tôi lúc này nhưng tôi đã b qua nhng ưu phin, quyết đnh lên xe và v quê vi Ba tôi.

Khi tôi v đến cng, Ba tôi đã chy ùa ra ôm chm ly tôi. Gi đây, Ba tôi không còn khe mnh như trước na, tóc Ba đã bc trng, nếp nhăn trên khuôn mt Ba càng hin rõ hơn, đôi chân ca Ba không còn đng vng được như trước. Nước mt ca tôi không th ngưng li, dáng v ca Ba làm cho tôi đau sâu tn con tim mình.

Ti đến, tôi và Ba được ngi bên nhau sau thi gian dài xa cách nhau. Hai Ba con tôi cùng ăn vi nhau, cùng nhau đón giao tha, cùng tn hưởng không khí ca mùa Tết. Tôi k cho Ba nhng câu chuyn trong nhng ngày tháng qua. Tôi da vào vai Ba, chưa bao gi tôi thy được bình yên như lúc y, nhng mt mi, bn b tan biến nhanh đến thế. Tôi thy được trong tim tôi đy tràn tình yêu thương, m áp, mt cái gì đó mà tôi không th quên được.

Anna Phan Hương (TGPSG)

Top