Chuyên đề 178: Sống Đức Tin trong gian nan thử thách

Chuyên đề 178: Sống Đức Tin trong gian nan thử thách

WGPSG -- “Thật vậy, một chút gian truân tạm thời trong hiện tại sẽ mang lại cho chúng ta cả một khối vinh quang vô tận, tuyệt vời” (2Cr 4,17).

Nối tiếp Chuyên đề 177 “Hoa trái của Đức Tin”, Chuyên đề 178 “Sống Đức Tin trong gian thử thách” như nhắc nhở mỗi người chúng ta: Những gì đã được củng cố trong Năm Đức Tin, sẽ là hành trang giúp ta kiên vững niềm tin giữa phong ba bão táp cuộc đời, giữa xã hội tục hóa ngày nay: con người chỉ tin những gì “mắt thấy, tai nghe, tay chạm tới”, tin những “sự dưới đất” hơn những “sự trên trời”.

Đề tài “Sống Đức Tin trong gian thử thách” đã được mục sư Đoàn Trung Tín - Tổng quản nhiệm Hội thánh Truyền giảng Phúc âm - trình bày lúc 14g30 ngày 21/9/2013, tại hội trường Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận thuộc Trung tâm Mục vụ TGP TPHCM. Với những kinh nghiệm sống rất thật của mình trên con đường theo Chúa, mục sư đã thu hút sự chú tâm của khán thính giả ngay từ những giây phút đầu tiên. Mục sư đã đi từ tấm gương sống đức tin chịu đựng của ông Gióp, đến việc vững tin và hành động của ông Môsê, hầu giúp mỗi người tìm cho mình một hướng đi thích hợp khi lắng nghe tiếng Chúa, sống lời Chúa và tuyên xưng niềm tin của mình.

- Chấp nhận mọi khổ đau để sống đức tin như ông Gióp

“Quả thật, con đường tôi đi, Người đã biết, Người có đem tôi thử trong lò, tôi sẽ nên như vàng tinh luyện” (G 23, 10).

Trên đây là lời tuyên tín của ông Gióp đã giúp ông có đủ can đảm vượt qua những gian nan thử thách trên con đường theo Chúa. Cuộc đời ông đã bị bao gian truân và khổ đau: của cải, súc vật bị cướp và thiêu đốt, con cái chết bởi cuồng phong, thân xác bị ung nhọt, vợ từ bỏ, bạn bè lên án… nhưng ông vẫn một mực tin vào Thiên Chúa. Để rồi, ngay trong gian truân cùng cực nhất, với tâm hồn khiêm hạ thẳm sâu, ông vẫn thưa cùng Chúa: “Thân trần truồng sinh từ lòng mẹ, tôi sẽ trở về đó cũng trần truồng. Đức Chúa đã ban cho, Đức Chúa lại lấy đi: xin chúc tụng danh Đức Chúa” (G 1,20).

- Sống đức tin hành động như ông Môsê

“Nhờ đức tin, ông (Môsê) bỏ Ai Cập mà không sợ cơn thịnh nộ của nhà vua; ông vững vàng không nao núng, như thể xem thấy Đấng vô hình” (Dt 11,27).

Ngược lại với ông Gióp, vì niềm tin mãnh liệt vào Chúa, ông Môsê đã kiên cường không chấp nhận làm con của công chúa, để chấp nhận chịu sự ngược đãi của nhà vua cùng với dân của Chúa. Đồng thời, để cứu dân của Chúa, ông đã cử hành Lễ Vượt Qua và dẫn dắt dân Chúa vượt qua Biển Đỏ.

- Bài học cho chúng ta

Qua hai dẫn chứng trên - ông Gióp sống niềm tin bằng trái tim của mình, còn ông Môsê thể hiện niềm tin của mình bằng những hành động cụ thể - mục sư Trung Tín đã rút ra những bài học bổ ích để mọi người suy nghĩ và vận dụng hầu sống đức tin của mình trong mọi hoàn cảnh:

Bài học 1: Chúng ta cần được Chúa tinh luyện để xứng đáng với Nước Trời. Mỗi người cần phải có đức tin vững mạnh để có đủ sự kiên vững, lắng nghe tiếng Chúa để vượt qua mọi gian thử thách. Bởi lẽ, Thiên Chúa là Tình yêu, Người sẽ không bỏ rơi chúng ta, cũng như xưa Chúa không cứu Danien khỏi hầm sư tử, nhưng cứu ngay trong hầm sư tử.

Bài học 2: Chúa dùng gian nan thử thách để rèn luyện chúng ta, và khi chúng ta đã được tinh luyện, Ngài sẽ đưa chúng ta ra khỏi đó.

Bài học 3: Nếu Chúa không cứu chúng ta khỏi gian nan thử thách, thì xin “ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời”. Vì tin Chúa, nhiều thánh Tông đồ xưa, cũng như các Thánh Tử Đạo sau này đã sẵn sàng hiến thân mình để minh chứng cho Tin Mừng của Chúa. Thánh Phaolô, bởi ơn Chúa, đã cảm nghiệm cách sinh động về sự sống ấy. Cảm nghiệm đó có sức biến đổi cuộc sống ngài, như ngài nói: “Đó là điều tôi đợi chờ và hy vọng. Sẽ không có gì làm cho tôi phải hổ thẹn, trái lại tôi hoàn toàn vững tin. Bây giờ cũng như mọi lúc, Đức Kitô sẽ tỏ bày quyền uy cao cả của Người nơi thân xác tôi, dù tôi sống hay tôi chết: vì đối với tôi, sống là Đức Kitô, và chết là một mối lợi” (Pl 1,20-21).

Sau giây phút giải lao, anh GB Dương Quyết Thắng, thuộc giáo xứ Kẻ Mui, hạt Nghĩa Yên, GP Thanh Hóa, hiện đang tạm cư tại TPHCM, sau khi bị tai nạn lao động phải cắt bỏ hai bàn tay, anh đã thất vọng tột cùng, mất niềm tin và kêu trách Chúa: “Vì sao Chúa lại để con rơi vào hoàn cảnh này!”. Đến nay, nhờ tin tưởng vào sự quan phòng của Thiên Chúa, anh đã không chết nên anh đã an vui, tiếp tục luyện tập để chiều nay có thể đệm đàn organ cho ca sĩ Mỹ Phượng hát giúp vui giữa giờ. (trước khi bị tai nạn, anh chơi đàn trong nhà thờ rất hay).

Qua nhân chứng rất thật này, mục sư đã đặt gợi ý: Chúng ta thường quên Chúa khi hạnh phúc, nhớ đến Chúa khi gặp khó khăn, than trách Chúa trong gian nan thử thách. Vì thế, chúng ta phải biết noi gương những người bạn của mình, sẵn sàng hy sinh quên mình, chấp nhận đau khổ để làm chứng cho Tin Mừng của Chúa. Ngay trong gian nan, chúng ta cần bình tâm cầu nguyện để lắng nghe tiếng Chúa, và xác định rằng: “Bước đường cùng của tôi, là bước khởi đầu của Chúa”. Chỉ có vậy, chúng ta mới sống vị tha, quảng đại ngay trong cơn túng quẫn nhất. Chính sự quảng đại và lòng yêu thương mọi người, sẽ là minh chứng hùng hồn cho niềm tin của mỗi người chúng ta nơi Đức Kitô, trở nên ánh sáng cho muôn dân nhận biết chúng ta là môn đệ Đức Kitô.

Kết luận, mục sư đã đưa hình ảnh, trên một con thuyền có nhiều người đang cố chèo chống để vượt qua những con sóng dữ của biển cả, nhưng đằng sau con thuyền là một mẻ lưới rất nhiều cá, để mời gọi mọi người hãy vững tâm vượt sóng dữ ba đào, vì “một chút gian truân tạm thời trong hiện tại sẽ mang lại cho chúng ta cả một khối vinh quang vô tận, tuyệt vời” (2Cr 4,17).

bài liên quan mới nhất

bài liên quan đọc nhiều

Top