Tản mạn cuối năm
Không khí Sài Gòn ngày cuối năm nay ngồ ngộ thế nào ấy! Vừa man mác cái lạnh dễ chịu, vừa đầm ấm nhẹ nhàng; vừa đượm thắm tươi vui chào đón năm mới, nhưng cũng lặng buồn sâu sắc với các bản lượng giá cuối năm; chan chứa hy vọng khi hướng tới tương lai, nhưng lại thấp thỏm hồi hộp với nhiều tin “râm ran” những thay đổi gây lo âu...
Tôi không biết mình đang buồn hay vui, đang chờ đợi viễn ảnh tương lai hay phớt lờ trước các diễn biến chung quanh? Phải chăng đó là tâm trạng của những người đang sống trong cõi phù vân hư ảo hay vô cảm, hoặc lực bất tòng tâm?
Tôi không chắc mình có đang thực sự sống với những vui mừng và hy vọng, ưu sầu và lo lắng của anh chị em đồng bào, đồng đạo trên quê hương, trong Giáo hội không? Có gì đó bất ổn chăng khi tôi cứ mãi suy nghĩ về vận nước và nghiền ngẫm bao chuyện đời oái ăm trong năm qua, mà không tìm thấy lối thoát hay cách giải quyết thỏa đáng?
Năm 2016 sắp chia tay mọi người chúng ta - dù già hay trẻ, sang hay hèn -. Nhìn lại những biến cố đã trải qua, tôi cảm thấy lưỡng lự bước tới. Tôi không định danh hay đánh giá những cái được hay mất, vì những thứ được thua này có giá trị riêng của chúng. Tuy nhiên, giá như những biến cố ấy không xảy ra, thì không gây xáo trộn, hoang mang, chia rẽ và làm tổn thương nhau thì hay biết mấy! Những sự cố này chắc chắn sẽ để lại hậu quả lâu dài trên cuộc sống và tương quan giữa người với người.
Thời gian đã trôi qua, không ai lấy lại được! Nếu cứ loay hoay với quá khứ, chúng ta có nguy cơ đánh mất cả hiện tại. Nhưng nếu buông rơi niềm hy vọng, thì còn tệ hại hơn nữa! Chính niềm cậy trông, hy vọng nơi Thiên Chúa giúp tôi thêm can đảm. Tập sống thường trực dưới con mắt Chúa, hoán cải ý mình theo Ý Chúa, sống như “có Chúa ở cùng chúng ta” (Emmanuel). tôi sẽ bình an và thanh thản hơn!
Cuộc sống là một hồng ân và cũng là một tiến trình: thăng rồi trầm, vui buồn đan xen, không ngừng đổi thay… nhưng chắc chắn một điều là tôi đang tiến tới, vì Thiên Chúa hằng ở bên tôi và dẫn dắt tôi đi vế phía trước. Ngài đang đợi tôi trong năm mới này và muốn cùng tôi chia sẻ, cảm thông, liên đới và tha thứ…
Càng thêm tuổi tôi càng nhận thấy rằng được sống VỚI NIỀM TIN là một quà tặng vô giá Thiên Chúa ban! Sống trong niềm tin, tuy tôi chưa giải đáp được mọi vấn nạn hay giải quyết hết mọi vấn đề, nhưng giữa bao biến động của cuộc sống nhân sinh, Thiên Chúa là bình an của tôi, vì Ngài vẫn bên tôi và đồng hành với tôi.
Mong sao, mọi người cảm nhận được sự bình an và niềm vui trong Năm mới này, nhờ lời chuyển cầu của Mẹ Thiên Chúa.
bài liên quan mới nhất
- Giáo hội nghiên cứu lịch sử của mình để sống đức tin tốt hơn
-
Chú quỷ ban trưa và cơn cám dỗ thời đại -
Ước nguyện cho người nghèo -
Chúa Nhật 33, ngày Quốc Tế Người Nghèo -
Phỏng vấn tân Hồng y Bycho về trách nhiệm và đức tin của ngài trong thời điểm chiến tranh -
Người tự kỷ có gì để cống hiến -
Đức Thánh Cha: Hy vọng là ân ban và bổn phận đối với mọi Kitô hữu -
Người đã khuất đang nói gì với chúng ta? -
Ý cầu nguyện của Đức Thánh Cha tháng 11/2024: Cầu cho những người mất con -
Tháng Các Đẳng Linh Hồn và những ước nguyện
bài liên quan đọc nhiều
- Đức Giáo hoàng chỉ cách phân biệt được Chúa hay Satan đang nói
-
Những sự thật về Satan và các thiên thần sa ngã -
5 câu Kinh Thánh cầu xin Chúa chữa lành -
Cầu xin cùng Thánh nữ Corona trong cơn đại dịch corona -
Thập giá hay Thánh Giá? -
Cây Thánh Giá, biểu tượng thánh thiêng Kitô giáo -
Sống giây phút hiện tại -
Lời cầu nguyện giúp vượt qua chán nản và trầm cảm -
Tại sao đình chỉ việc cử hành Thánh Lễ giữa cơn đại dịch ? -
14 Chặng Đàng Thánh Giá trong đại dịch virus Covid-19