Cái vũng lầy
Sáng nay, có việc lại về Sài Gòn một chút. Cơn mưa nặng hạt chiều tối qua để lại những vũng lầy đầy sình và nước trên con đường về phố. Phải cố gắng hết sức khéo léo để điều khiển con xe chạy theo hình cong cong vẹo vẹo của vũng nước kẻo ướt mình và cũng ướt người.
Dòng xe vừa qua đò nối đuôi nhau trên con đường nhỏ hẹp. Đang cố gắng để qua những vũng lầy trước mắt thì bỗng dưng tiếng càu nhàu của người phụ nữ chở chồng và hai con:
- ĐM ! Tao mà dí theo kịp tao wính chết mẹ ! Chạy xe gì mà kỳ, thấy đường sình không mà còn vượt người ta! Ướt hết mẹ nó luôn!
Cái bực tức cộng thêm tiếng đệm buông ra khỏi miệng của người phụ nữ ấy đủ hiểu sự bực bội biết chừng nào với ai nào đó đã cố tình chạy vượt mặt để nước tung toé vào người của chị, của chồng và của con chị. Những người đi sau lưng chị, cả tôi nữa cũng hiểu được phần nào hành vi thiếu văn hoá của cái người đã làm bẩn đi chiếc áo trắng của đứa trẻ đang trên đường đến trường.
Sau chặng đường dài lầy lội ấy, cuối cùng, rồi ai cũng qua để hoà mình vào dòng đường nhựa sạch sẽ. Nhưng, trước khi qua khỏi những vũng lầy ấy những người đi đường phải trả một giá khá đắt về văn hoá ứng xử, về nhân cách của con người.
Người toé nước thiếu văn hoá đã đành nhưng những lời lẽ của người nữ ấy cũng chẳng đạt văn hoá là bao. Trên chiếc xe của chị, chị quên rằng hai đứa con thơ đang tuổi cắp sách đến trường đầu óc như tờ giấy trắng đã nhận được bài học có tiếng đệm từ chị. Có thể lắm, khi ai làm gì đó chúng phật lòng chúng cũng sẽ tuôn ra những lời lẽ đầy tiếng ĐM vì mẹ chúng vẫn thường xử như thế khi ai nào đó làm phiền mình!
Trên chặng đường còn lại về Sài Thành, hình ảnh cái vũng lầy vẫn còn miên man trong tâm trí. Người đã tung nước không kịp nghĩ ra sự bực bội, sự khó chịu của người mà anh đã toé nước vào vì anh đã cao bay xa chạy khi làm tổn hại đến người khác. Anh chỉ kịp nghĩ đến bản thân anh là đi cho nhanh, đi cho sạch còn ai ra sao thì mặc xác họ. Với cái người bị tung nước, dẫu rằng mặt mày bị bẩn đi một chút, chiếc áo có dơ đi một chút nhưng rồi cũng sẽ sạch, sẽ thơm sau khi tẩy rửa. Thế nhưng, cuộc sống quanh ta có nhiều và nhiều “vũng lầy” do người khác toé ra làm cho ta đau hơn vũng lầy sáng nay người phụ nữ gánh chịu.
Nhớ vũng lầy, lại nghĩ về cuộc đời.
Nhiều lần nhiều lúc trong cuộc đời, trên con đường mưu sinh, trên con đường lữ hành trần thế, nhiều người muốn vượt qua vũng lầy một cách nhanh chóng và sạch sẽ, con người đã bất chấp hậu quả cho người sau lưng. Ta thì thanh thản còn người đàng sau thì dơ bẩn.
Hết sức đời thường, nhiều lần nhiều lúc con người muốn mình thành công hơn người khác, mình thành đạt hơn người khác, mình có vị thế hơn người khác và bằng mọi cách mình cũng tìm cách để vượt qua người khác với cái hành vi khiếm nhã của mình. Mình đã cố gắng hết sức với cái khoa ăn nói của mình, mình hết sức với cái khôn lõi của mình, mình hết sức với cái tinh xảo của mình để mình đạt được cái mục đích của mình còn người xung quanh thì mặc kệ. Mình đâu có biết rằng đàng sau những kỹ xảo của mình, đằng sau những tính toán của mình đã để lại biết bao nhiêu vết thương lòng cho người khác.
Những “vũng lầy” mà mình toé vào người khác để thành công nó khác vũng lầy trên con đường về Sài Thành sáng hôm nay. Những “vũng lầy” ấy khi mình toé vào người khác nó khó có lành lắm, nó không dễ để mà tẩy sạch như vũng lầy toé vào áo của đứa trẻ cũng như mẹ nó trên con đường mà mình đã gặp. Vết bẩn ngoài thịt da, vết bẩn trên mặt áo thì dễ tẩy nhưng vết bẩn trong tâm hồn, vết bẩn trong cõi lòng thì làm sao có thể lành lặn được.
Có thể là mình sẽ hớn hở, có thể mình sẽ vui cười trên cái thành đạt của mình nhưng mình đâu có ngờ rằng có biết bao nhiêu con người phải đau khổ vì cái hành vi thiếu bác ái, thiếu trình người của mình.
Chỉ thử đặt mình vào trường hợp bị toé nước vào mặt như người phụ nữ sáng nay thì mình sẽ cảm thấy thế nào khi mình nhận được vũng nước bẩn như vậy.
Hình ảnh cái vũng lầy phải chăng cũng nhắc ta trong cái đời thường đừng bao giờ vì một chút danh vọng, một chút phần lợi của mình mà ta lại tung những “vũng lầy” vào cho anh chị em đồng loại.
bài liên quan mới nhất
- Giáo hội nghiên cứu lịch sử của mình để sống đức tin tốt hơn
-
Chú quỷ ban trưa và cơn cám dỗ thời đại -
Ước nguyện cho người nghèo -
Chúa Nhật 33, ngày Quốc Tế Người Nghèo -
Phỏng vấn tân Hồng y Bycho về trách nhiệm và đức tin của ngài trong thời điểm chiến tranh -
Người tự kỷ có gì để cống hiến -
Đức Thánh Cha: Hy vọng là ân ban và bổn phận đối với mọi Kitô hữu -
Người đã khuất đang nói gì với chúng ta? -
Ý cầu nguyện của Đức Thánh Cha tháng 11/2024: Cầu cho những người mất con -
Tháng Các Đẳng Linh Hồn và những ước nguyện
bài liên quan đọc nhiều
- Đức Giáo hoàng chỉ cách phân biệt được Chúa hay Satan đang nói
-
Những sự thật về Satan và các thiên thần sa ngã -
5 câu Kinh Thánh cầu xin Chúa chữa lành -
Cầu xin cùng Thánh nữ Corona trong cơn đại dịch corona -
Thập giá hay Thánh Giá? -
Cây Thánh Giá, biểu tượng thánh thiêng Kitô giáo -
Sống giây phút hiện tại -
Lời cầu nguyện giúp vượt qua chán nản và trầm cảm -
Tại sao đình chỉ việc cử hành Thánh Lễ giữa cơn đại dịch ? -
14 Chặng Đàng Thánh Giá trong đại dịch virus Covid-19