Bài học từ cuộc đối thoại
TGPSG -- Bởi vì tôi phải học nơi bệnh nhân nhiều điều lắm, và ngay cả cách tôi chăm sóc bệnh nhân, nhận ra được cảm thức và thấu hiểu cõi lòng họ nữa!
- Cho tôi ít nước nóng để tôi uống thuốc- Vâng, Bác đợi 1 chút ạ
- Thuốc này uống lúc nào?
- Dạ, 22 giờ ạ
- Còn thuốc này là thuốc gì?
- Dạ… Để con hỏi bác sĩ xem, mà bác sĩ nói uống thì tốt cho sức khỏe đó bác!
- Thuốc này nó vào người của tôi, tôi phải biết nó có tác dụng gì chứ!
- Vâng, để cháu đi hỏi bác sĩ nhé. Thuốc này là thuốc bột điều trị ho giúp tiêu đàm (ACC 200 mg). Bác uống vào sẽ bớt ho ạ.
- Vâng, cám ơn cô
- Cô học điều dưỡng mấy năm rồi?
- Dạ …, cháu đang học ạ
- Cô giúp tôi thay tã đi
- Vâng, để cháu lau chỗ bàn này cho sạch sẽ đã, chỗ này nó ướt và bụi quá
- Cô lau thì cứ lau chứ đừng chê chỗ của bệnh nhân bụi bẩn rồi ướt, cứ thấy là lau đi.
- Vâng, cháu cảm ơn bác.
Đó là cuộc đối thoại giữa tôi và một bệnh nhân. Câu chuyện làm cho tôi suy nghĩ và nhận ra biết bao nhiêu điều. Tôi suy nghĩ về những câu nói của bệnh nhân? Tại sao? Bởi vì tôi phải học nơi bệnh nhân nhiều điều lắm, và ngay cả cách tôi chăm sóc bệnh nhân, nhận ra được cảm thức và thấu hiểu cõi lòng họ nữa!
Trước khi đi THIỆN NGUYỆN, tôi đã chuẩn bị tâm thế và biết bao nhiêu điều người khác đã chia sẻ cho tôi: Trước khi cho bệnh nhân ăn - uống gì thì nói cho bệnh nhận biết mình đang ăn gì, uống gì, có tác dụng gì. Hãy là chứng tá cho sự phục vụ âm thầm và sẵn sàng, vui vẻ.
Vâng, lý thuyết là như thế, thực hành là một điều khác. Tôi tạ ơn Chúa đã cho tôi những kinh nghiệm quý giá, cám ơn bệnh nhân vì họ nói những lời từ trong đáy lòng họ.
Nhiều lúc cứ tưởng mình làm được cái này, cái khác nhưng thực sự mình lại nhận được nhiều điều. Thực sự tôi cũng cảm nhận được tình thương mến từ bệnh nhân đối với những người phục vụ. Có cảm mến như thế, họ mới dám nói những gì họ cảm thấy hay nhờ làm việc này việc nọ trong sự tin tưởng và biết ơn. Họ vui - tôi cũng vui vì cả hai đều sống chân thành với những gì mình cảm thấy là tốt nhất.
“Thiên Chúa làm mọi sự đều sinh lợi ích cho những ai yêu mến Người” (Rm8,28)
Nt Têrêsa Trương Thị Đạt (TGPSG)
Dòng Con Đức Mẹ Phù Hộ
bài liên quan mới nhất
- Nhật ký tuần đầu tại Bệnh viện dã chiến Tân Bình
-
Cuộc hội ngộ: biết ơn và tri ân -
Cái chết của lý trí và ý chí -
Những cánh mai trắng -
Cái Tết chưa tròn... -
Chiếc bánh Ú ngày Tết của Mẹ -
‘Trang phục du Xuân’ Chúa gửi -
Tết mới nơi bệnh viện dã chiến -
Xuân yêu thương bên bệnh nhân -
Chút tâm tình thiện nguyện dịp Tết
bài liên quan đọc nhiều
- Một đêm không thể ngủ
-
Đi hết cuộc đời, ta còn lại gì? -
Thương lắm mẹ ơi! -
Một ngày không thể quên -
RNDM cảm nhận từ bệnh viện dã chiến -
Hãy thương lấy mình và hãy thương các y bác sĩ -
Nhật ký chăm sóc bệnh nhân Covid-19 tại bệnh viện: Ngày thứ hai -
Lên đường ra tuyến đầu -
Thiện nguyện viên cầu nguyện trong đêm -
Lên đường - Dừng lại - Cách ly