Bài giảng Chúa nhật cho thiếu nhi: Chúa nhật 23 Thường niên năm A

Bài giảng Chúa nhật cho thiếu nhi: Chúa nhật 23 Thường niên năm A

Mt 18, 15-20

“Nếu người anh em của anh trót phạm tội, thì anh hãy đi sửa lỗi nó” (Mt 18,15)

Thiếu nhi chúng con yêu quí,

Cha con chúng ta vừa đọc lại một bài Tin Mừng do thánh Mathêo viết. Trong bài Tin Mừng chúng ta vừa nghe, chúng ta thấy Chúa Giêsu khuyên mọi người hai điều hết sức cụ thể và rất cần thiết cho cuộc sống của mọi người.

Cha đố chúng con Chúa khuyên chúng ta điều gì ?

- Thưa cha Chúa khuyên chúng ta hãy biết sửa lỗi cho nhau.

- Rất chính xác. Nhưng còn điều thứ hai ?

- Hãy biết họp nhau lại mà cầu nguyện.

- Chính xác luôn! Chúng con giỏi.

1. Bây giờ chúng ta nói với nhau về điều thứ nhất: “Hãy biết sửa lỗi cho nhau”

Đây chúng con hãy nghe lời Chúa: “Nếu người anh em của anh trót phạm tội, thì anh hãy đi sửa lỗi nó, một mình anh với nó mà thôi. Nếu nó chịu nghe anh, thì anh đã được món lợi là người anh em mình. Còn nếu nó không chịu nghe, thì hãy đem theo một hay hai người nữa, để mọi công việc được giải quyết, căn cứ vào lời hai hoặc ba chứng nhân. Nếu nó không nghe họ, thì hãy đi thưa Hội Thánh. Nếu Hội Thánh mà nó cũng chẳng nghe, thì hãy kể nó như một người ngoại hay một người thu thuế. (Mt 18,15-17)

Cha hỏi chúng con: Chúng ta có thể làm được việc sửa lỗi cho nhau không ? Câu trả lời của cha là: Có.

Làm sao mà chúng ta có thể làm được điều đó ? Chúng con còn nhỏ. Chúng con không thể làm được việc sửa lỗi cho nhau như những người lớn. Thế nhưng vẫn có cách để chúng ta làm được điều này. Cách nào ?

- Cách thứ nhất là đời sống tốt lành thánh thiện của chúng con.

Cha nhớ lại một câu chuyện, không biết của thánh nào nhưng nội dung câu chuyện thì cha nhớ rất rõ. Có lẽ là thánh Gioan Boscô! Khi vị thánh ấy còn nhỏ thì mẹ của vị thánh ấy rất sợ con của mình lây nhiễm những thói hư tật xấu của những bạn trẻ cùng trang lứa, nhất là tội nói tục. Một hôm vị thánh trẻ ấy xin mẹ cho mình được ra chơi với các bạn cùng xóm ngõ với mình. Những bạn này có thói hư mở miệng ra là nói tục. Mẹ ngài lúc đầu nhất định không cho. Nhưng sau khi nghe con trình bày. Mẹ của vị thánh nhỏ ấy đã bằng lòng. Chúng con biết ngài nói với mẹ làm sao không ?

- Mẹ cứ để cho con ra chơi với các bạn ấy. Sự có mặt của con sẽ làm cho các bạn ấy bớt nói tục hơn.

Đó chúng con thấy. Chúng ta cũng có thể sửa lỗi cho các bạn của mình như thế miễn là mình phải có sự thánh thiện.

Cách thứ hai là sống ngoan ngoãn dễ thương.

Cha kể cho thêm chúng con câu chuyện vui này:

Bạn Gioan một hôm đi học giáo lý về, thấy bố mẹ đang to tiếng cãi vã nhau.  Bạn bỏ cặp sách xuống và rồi nhảy ngay lên mặt bàn rồi hô lên một tiếng thật lớn.

- Im lặng.

Cha mẹ bạn Gioan im lặng không còn to tiếng với nhau nữa. Sau đó hai người bế Gioan xuống rồi hỏi:

- Con học được câu chuyện này ở đâu vậy ?

Bé Gioan ngoan ngoãn trả lời: Cô giáo của con mới dạy cho con bài giáo lý sáng nay!

- Cô dạy gì ?

- Thưa con dạy chúng con về Chúa Giêsu dẹp yên bão tố giữa biển khơi.

Câu trả lời ngoan ngoãn dễ thương của bé Gioan làm cho cha mẹ phải “phì cười”. Hai ông bà ôm con vào lòng. Họ cảm thấy hạnh phúc vì có được đứa con ngoan. Gioan đã sửa lỗi cho cha mẹ bạn ấy. Chúng con thấy không ? Cha không bảo chúng con phải làm y như vậy. Nhưng khi chúng con sống ngoan ngoãn tử tế thì chính sự ngoan ngoãn tử tế thánh thiện của chúng con sẽ là một bài học sửa lỗi cho những người chung quanh rồi.

2. Bây giờ cha nói với chúng con điều thứ hai. Về sự cầu nguyện.

Chúng con hãy nghe lời Chúa dạy: “Thầy còn bảo thật anh em: nếu ở dưới đất, hai người trong anh em hợp lời cầu xin bất cứ điều gì, thì Cha Thầy, Ðấng ngự trên trời, sẽ ban cho. Vì ở đâu có hai ba người họp lại nhân danh Thầy, thì có Thầy ở đấy, giữa họ”.(Mt 18,19-20)

Ở trên chúng ta đã nghe Chúa nói về sự sửa lỗi cho nhau. Chúa cũng đã nói về việc chúng ta cố sửa lỗi mà không thành công. Trong trường đó, chúng ta phải làm thế nào ? Chẳng lẽ chúng ta đành bó tay! Không! Còn một phương thế khác đó là chúng ta cầu nguyện. Chúng con hãy đọc lại lời Chúa một lần nữa đi: Thầy còn bảo thật anh em: nếu ở dưới đất, hai người trong anh em hợp lời cầu xin bất cứ điều gì, thì Cha Thầy, Ðấng ngự trên trời, sẽ ban cho.

Chúng con có biết bà thánh Monica và ông thánh Augustinô không. Đây là lời ông thánh Augustinô:”Nhờ ơn của mẹ tôi, nhờ lời cầu nguyện và công phúc của người mà tôi đã thành người như hiện nay. Lạy Chúa nếu con được làm con Chúa, chính vì Chúa đã ban cho con một người mẹ, một trong những tôi tá của Chúa.”

Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu một lần kia bằng lời cầu nguyện của mình đã làm cho một tử tội tưởng chừng như không thể khuất phục ăn năn và chịu các Bí tích cuối cùng trước khi lên đoạn đầu đài. Vậy mà bằng lời cầu nguyện Ngài đã thành công.

Ngày kia, thánh Etienne, đang giảng thuyết trước một cử tọa đông đảo, bỗng có một người dám nói với ngài:

- Thưa cha, mặc dù cha nói nhiều đến sự kinh tởm tội lỗi, con cũng chả muốn hoán cải tí nào và con rất bực bội khi nghe tin cha cầu nguyện cho con.

Ngạc nhiên trước những lời nói bạo gan này, vị thánh xúc động đến nỗi ngài phải khóc ròng. Và ngay sau đó, ngài đánh chuông tập hợp tất cả các tu sĩ lại, bảo:

- Chúng ta hãy mau cầu nguyện cho con người đáng thương này!.

Vài giờ sau đó, trái tim của kẻ tội lỗi cứng đầu này hoàn toàn thay đổi; anh ta nhận ra tình trạng thảm hại của mình và quyết định sống một cuộc đời đổi mới. Anh đến tìm gặp vị thánh, phủ phục dưới chân ngài xin tha thứ, và hứa sẽ từ bỏ các tật xấu, không bao giờ tái phạm nữa.

Cha muốn kết thúc bằng một câu chuyện khác.

Một bé gái nọ có thói quen đọc kinh trước khi đi ngủ. Ngày kia, em bị bệnh nặng phải vào nhà thương. Các bác sĩ cho biết chỉ có giải phẫu mới có hy vọng cứu sống em. Trước khi cho thuốc gây mê, các bác sĩ và y tá báo cho em biết là em sẽ được ngủ một giấc dài. Nghe nói ngủ, cô bé ngây thơ đã xin được quỳ xuống cầu nguyện. Thế là trước mặt mọi người, cô bé quỳ gối cầu nguyện một cách hết sức chân thành, và em kết thúc bằng lời nguyện như sau: “Xin Chúa cho con được chóng lành bệnh”. Cầu nguyện xong, em bé nằm xuống và xin các bác sĩ và y tá tiến hành cuộc giải phẫu...

Ngày hôm sau, cô bé tỉnh dậy với nỗi đau tột cùng. Câu hỏi đầu tiên của em với bác sĩ là: “Cháu có được lành bệnh không, thưa bác sĩ ?” Vị bác sĩ nhìn thẳng vào đôi mắt của em và đáp với tất cả sự xúc động:

“Cháu hãy để cho Chúa lo liệu, bác chưa biết được kết quả của cuộc giải phẫu. Nhưng có một điều bác tin chắc, đó là cứu được một người, và người đó không ai khác hơn đó chính là bác đây! Từ lâu, bác đã không đến nhà thờ, bác không còn nhớ đến Chúa và cũng không bao giờ cầu nguyện nữa. Thế nhưng, hôm qua khi nhìn thấy cháu cầu nguyện một cách thật sốt sắng, bác không cầm được nước mắt. Chúa đã đáng động bác. Sáng nay, bác đã đến nhà thờ xưng tội và chịu lễ. Bác tin chắc rằng Chúa đã nhận lời cháu. Cháu đừng lo lắng nữa. Hãy phó thác cho Thiên Chúa!”.

Thiên Chúa, và chỉ có Thiên Chúa mới hiểu rõ điều gì tốt đẹp cho chúng ta. Nếu Người không đáp trả theo cách thế chúng ta muốn, chúng ta hãy tin chắc rằng Người đã ban cho chúng ta, hay những người thân của chúng ta, những điều tốt đẹp và quan trọng hơn!.

bài liên quan mới nhất

bài liên quan đọc nhiều

Top