Thứ Bảy tuần 31 Thường niên (+video)

Thứ Bảy tuần 31 Thường niên (+video)

Thứ Bảy tuần 31 Thường niên (+video)

Lc 16, 9-15

“Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa,
vừa làm tôi Tiền Của được”.
(Lc 16,13)

1. Chẳng cần phải dài dòng chúng ta cũng thấy Chúa Giêsu muốn ta phải có một thái độ đối với tiền bạc. “Các con không thể làm tôi Thiên Chúa mà lại làm tôi tiền của được” (Lc 16,13). Qua câu này, chính Chúa Giêsu cho biết:

Tiền bạc là con dao hai lưỡi nên rất nguy hiểm.

Đây là những tư tưởng được loan truyền đó đây trong xã hội hôm nay.

Tiền trước tiên, tôn ta thành thần thánh, thành tiên thành thánh thượng.

Tiền tạo thành tích, thành tiên tiến, thành... tài, thành thân thế – tất thảy trân trọng.

Tay thủ tập tiền, trên tất thảy- tôn ti trật tự tiêu tán - tòa tù tội thảy tiêu tan - tội thành trong trắng, thất thu thành thành tựu - thấy tiền tựa thấy tiên - thấy trước tất thảy, thua thành thắng, tiền trợ thủ ta trên tất tật!

 Túng tiền, tư tưởng, tinh thần tiêu tán, trên thiếu tin, thắng thành thua, tài tình thành tai tiếng. Thiếu tiền tất thua thiệt, tình tan tác, trong trắng thành tối tăm .

 Thiếu tiền, thâm thủng, tủi thân, thành tham tàn, tù tội, thân thế tựa tre tàn, tất thảy thiếu tôn trọng, tư tưởng thiếu tự tin, tìm thang thuốc tự tử. . .! (Tầm Vông, Gò Dầu-Tây Ninh)

“Đồng tiền mạnh mẽ xiết bao.

Bẻ cong chân lý lật nhào công minh

“Vàng”, “Lầu”, “Đô”, “Xế” hiển linh

Có bây, “pháp luật nghiêm minh” trò đùa

Buồn thay! “Vật chất” làm vua

“Đức” “Trí” “Lễ” “Nghĩa” phải thua đồng tiền! (NT2-Vũng Tàu)

“Ông Tiền, ông Phật, ông Tiên,

Ba ông đứng lại, ông Tiền cao hơn!

Tiền nhiều: mặc kệ. . .vẫn hơn

Dẫu cho nhân sự ngã nghiêng tứ bề

Tiền nhiều chẳng ngán chẳng lo,

Phất tay một cái nhằm nhè gì ông ?

(Tuổi trẻ cười –Xuân Canh Ngọ)

Tiền bạc có thể làm cho người ta ra mù quáng, không còn phân biệt được thật giả.

Xưa kia, có người nước Tề thích vàng. Sáng sớm, thay xiêm y đi ra chợ, đến hàng người đổi tiền, chộp một khối vàng, rồi đi.

Người ta bắt anh và hỏi:

- Tại sao giữa đám đông người, mà anh dám đoạt vàng của người ta như thế ?

Anh ta đáp lại:

- Lúc tôi thấy vàng, đâu còn thấy thiên hạ chung quanh nữa đâu, tôi chỉ thấy vàng thôi.

Vì tiền bạc, nhiều người đã đánh mất cả lương tâm, cả tình người.

Như vậy, có phải có tiền là có tất cả hay không ? Một con người bình thường với một bộ óc lành mạnh, không bệnh tất cũng có thể trả lời là không mà không sợ sai lầm.

          2. “Phần Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: hãy dùng Tiền Của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền hết bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu.” (Lc 16,9)

Đây là những lời khuyên của một người mẹ giành cho đứa con bé nhỏ yêu quí của mình:

Thứ ba, ngày 29

Enricô của mẹ,

Sáng nay, lúc đi học về, con đi trước mẹ, con đã gặp một người đàn bà nghèo bế một đứa con nhỏ xanh xao yếu đuối và chìa tay xin con. Con nhìn người ta bằng cặp mắt lạnh lùng, con chẳng cho gì cả mà chính lúc ấy túi con có tiền. Nghe mẹ, con ơi!

Con đừng tập thói làm ngơ trước cái nghèo khó nó ngửa tay xin con; hơn nữa con lại càng không nên bước qua một người mẹ xin ăn cho con. Con hãy nghĩ đến bụng đói của đứa trẻ thơ, nghĩ đến sự đau khổ của người mẹ.

Mỗi khi mẹ bố thí cho kẻ nghèo thì bao giờ họ cũng cảm ơn và chúc cho mẹ, cho cả nhà ta được mọi sự lành. Những lời chúc tụng ấy nghe êm ái biết là dường nào! Và lòng tạ ơn họ không biết bao nhiêu.

Những lời cầu nguyện ấy sẽ thấu đến đấng Thượng đế để ngài phù hộ cho tất cả những người thân yêu của ta. Vì thế, mẹ trở về rất hài lòng và tự nhủ:

- Người ấy đã cho ta nhiều hơn là ta đãi họ!

Enricô ơi! Con hãy nghe mẹ: thỉnh thoảng nên bớt một vài xu trong túi tiền của con để cho người già không chốn nương thân, người mẹ không gạo, đứa trẻ không mẹ không cha. Những kẻ khó thích xin trẻ con vì như thế họ không nhục, vì trẻ con cũng như họ phải cần đến mọi người. Con có nhận thấy ở quanh trường thường có nhiều kẻ ăn xin không ? Sự bố thí của người lớn là một việc làm phúc, nhưng sự bố thí của trẻ con không những là một việc làm phúc mà còn là một sự vỗ về nữa, vì mỗi lần đứa trẻ đem cho thì hình như đồng tiền kèm với bông hoa ở trong tay nó rơi ra.

Con ơi! Con phải biết con có đủ cả, chứ kẻ khó thì thiếu hết. Khi con mong được sung sướng thì người nghèo chỉ cầu sao cho khỏi chết. Trong một đám có bao nhiêu là nhà giàu, trong một phố có bao nhiêu người sang trọng qua lại, có bao nhiêu đứa trẻ ăn mặc xa hoa, thế mà vẫn còn thấy nhiều đàn bà và trẻ con đói khát, rách rưới! Thực đáng buồn thay!

Muốn cho người ta khỏi chê con là một kẻ vô tình thì từ sau, con đừng bước qua một kẻ khó nào mà không cho gì”.

Mẹ con.

(Edmond de Amicis trong Tâm Hồn Cao Thượng).

Top