Thư Thánh Têrêxa viết cho linh mục (5)

Thư Thánh Têrêxa viết cho linh mục (5)

 

Thư 226: Gửi Cha Roulland
 
G.M.G.T.
Cát Minh Lisieux
09 tháng 5 năm 1897
 
Người Anh Em kính mến,
 
Con đã vui mừng hay nói đúng hơn là xúc động khi nhận được những di vật mà Cha đã có lòng gửi cho con[1], thư của Cha gần như một bức thư chia tay để về Thiên Đàng, có vẻ như trong khi đọc nó, con nghe thấy chuyện kể về những thử thách mà các tiền nhân tông đồ của Cha đã chịu.
 
Trên thế gian này mọi sự đang thay đổi, duy chỉ có một điều không thay đổi bao giờ, đó là cách cư xử của Đức Vua trên Trời đối với các bạn hữu của Ngài; từ khi Ngài dương cao ngọn cờ Thánh giá, thì chính là dưới bóng Ngài mà mọi người phải chiến đấu và mang về chiến thắng: “Toàn bộ cuộc đời Truyền Giáo đều được phong nhiêu trong Thập Giá” như Th. Vénard đã nói, và còn nữa: “Hạnh phúc đích thực là chịu đau khổ. Và để được sống thì chúng ta cần phải chết đi.”
 
Người Anh Em quí mến, những khởi đầu công việc tông đồ của Cha đều ghi dấu ấn của thập giá, Chúa đối xử với Cha cách đặc biệt; chính là qua những bách hại và sự đau khổ, chứ không phải những rao giảng rỡ ràng, mà Ngài muốn củng cố vững chắc vương quốc của Ngài trong các tâm hồn – Cha nói: “Tôi là một đứa trẻ không biết nói[2].” Cha Mazel, người đã cùng được thụ phong trong một ngày với Cha, cũng có biết nói đâu, vậy mà ngài đã nhận được nhành lá vinh quang[3] đấy thôi… Ôi! tư tưởng của Thiên Chúa vượt quá những gì chúng ta suy nghĩ biết bao!... Biết được cái chết của nhà truyền giáo trẻ tuổi ấy khi nghe nhắc đến tên lần đầu tiên, con cảm thấy mình được thúc đẩy đến khấn xin với ngài, hình như con thấy ngài trên Trời ở giữa ca đoàn vinh hiển các Thánh Tử đạo. Con biết, qua con mắt người thế, cuộc tử đạo của ngài không mang danh nghĩa ấy, nhưng dưới mắt Thiên Chúa nhân lành hy lễ ấy không vinh quang nhưng không kém sung mãn hơn các Kitô hữu đầu tiên tuyên xưng đức tin trước các pháp đình. Sự bách hại đã thay hình đổi dạng, còn các tông đồ của Đức Kitô thì không thay đổi tâm huyết của mình, cũng như Thầy chí thánh của họ sẽ không thay đổi các phần thưởng của Ngài ít nữa là không phải để gia tăng chúng lên nhằm so đọ với vinh quang mà họ bị từ chối ở dưới thế này.
 
Con không hiểu, thưa người Anh Em kính mến, tại sao Cha lại có vẻ nghi ngờ về việc được vào Thiên Đàng ngay nếu những kẻ bất trung lấy đi sự sống của Cha [1vo]. Con biết là phải trở nên hết sức tinh tuyền khi ra trước mặt Chúa Cực Thánh, nhưng con cũng biết là Chúa vô cùng Công Minh và chính sự công minh làm khiếp sợ biết bao linh hồn ấy đang là đối tượng của niềm hân hoan và tin tưởng nơi con. Trở nên công minh, không phải chỉ là hành xử khiêm khắc để sửa phạt những người tội lỗi, mà còn là nhìn nhận những ý ngay lành và tưởng thưởng cho lòng đạo hạnh nữa. Con hy vọng vào sự công minh của Chúa Nhân Lành cũng như lòng thương xót của Ngài. Bởi vì công minh cho nên “Ngài từ bi nhân hậu, chậm giận và giàu tình thương (Tv. 102,8). Bởi Ngài quá biết ta được nhồi nắn bằng gì, hẳn Ngài nhớ: ta chỉ là cát bụi. (Tv. 102,14). Như người cha chạnh lòng thương con cái, Chúa cũng chạnh lòng thương kẻ kính tôn[4]” (Tv. 102,13)… Ôi, người Anh em quí mến ơi, nghe những lời tuyệt diệu và đầy ủi an ấy của vị Vua-Ngôn Sứ, thì sao lại còn nghi ngờ Chúa Nhân Lành không thể rộng mở các cánh cửa của vương quốc Ngài cho các con cái đã yêu mến Ngài mà hy sinh mọi sự vì Ngài, không chỉ lìa xa gia đình và tổ quốc để làm cho Ngài được nhận biết và yêu mến, mà còn ước ao hiến mạng sống của họ vì Đấng mà họ yêu mến… Giêsu đã biết quá cặn kẽ khi nói không có tình yêu nào lớn lao hơn tình yêu ấy! (Ga15, 13).
 
Vậy thì sao Ngài lại có thể để bị cho mình bị thua về lòng quảng đại được? Sao người lại thanh luyện trong ngọn lửa luyện ngục những linh hồn đã chịu tiêu hao vì những ngọn lửa yêu mến Thiên Chúa? Quả đúng là không một đời sống con người nào được miễn trừ khỏi những lỗi lầm, chỉ một mình Đức Trinh Nữ Vô Nhiễm mới tuyệt đối tinh tuyền khi ra trước mặt Đấng Chí Tôn. Thật vui sướng khi nghĩ đến việc Đức Trinh Nữ ấy là mẹ chúng ta! Vì Ngài yêu thương chúng ta và biết sự yếu đuối của chúng ta, vậy chúng ta còn sợ gì?
 
Đó là những câu dùng để diễn đạt suy nghĩ của con hoặc nói đúng hơn là không thể diễn tả được hết, con chỉ muốn nói rằng với con dường như tất cả các nhà truyền giáo đều là những thánh tử đạo bởi lòng ước ao và ý chí, và do đó không một ai trong số họ phải đi vào luyện hình cả. Giả như vào lúc ra trước mặt Chúa mà trong linh hồn họ còn vướng mắc dấu vết nào đó của sự yếu đuối thuộc về con người, thì Đức Trinh Nữ sẽ xin cho họ được hồng ân thực hiện một hành vi yêu mến và sau đó ban cho họ nhành lá vinh quang và triều thiên mà họ vô cùng xứng đáng.
 
Người Anh Em quí mến mến ơi, đó là những gì mà con suy nghĩ về sự công minh của Chúa nhân lành, con đường của con là tin yêu trọn vẹn, con không hiểu nổi những linh hồn cứ mãi lo sợ trước một Tình Bạn thiết tha đến thế. Thỉnh thoảng trong lúc [2ro] đọc một vài khảo luận về thiêng liêng trong đó sự hoàn thiện được chứng minh qua hàng ngàn điều ngăn trở, bị bao vây bởi hàng loạt ảo tưởng, tâm trí nhỏ hẹp đáng thương của con rất nhanh chóng bị mệt mỏi, con đóng cuốn sách thông thái đang khiến cho đầu óc con muốn vỡ tung ấy lại và gạt hết mọi sự khỏi lòng mình rồi cầm lấy Thánh Kinh. Bấy giờ mọi sự với con có vẻ ngời sáng lên, chỉ một lời thôi cũng đủ làm cho tâm hồn con khám phá ra những chân trời vô tận, sự hoàn thiện đối với con dường như dễ dàng hơn, con thấy chỉ cần nhìn nhận sự hư vô của mình và phó thác vào tay Chúa nhân Lành như một trẻ thơ là đủ. Để lại cho các linh hồn, các trí óc vĩ đại những cuốn sách thông thái mà con không thể hiểu được, nói chi đến thực hành, con vui sướng vì trở nên nhỏ bé vì chỉ có những đứa bé và những ai giống như chúng mới được chấp nhận cho vào bàn tiệc nước Trời (Mc 10,14). Con hết sức hạnh phúc khi biết có nhiều chỗ ở trong vương quốc của Chúa (Ga 14,2), bởi nếu chỉ có chỗ ở mà theo như mô tả và con đường đi đến đó có vẻ như khó hiểu đối với con ấy, thì hẳn là con sẽ không thể đi vào được. Tuy nhiên con vẫn không muốn ở quá xa với nơi ở của Cha; nhìn vào những công trạng của Cha, con hy vọng Chúa nhân lành sẽ ban cho con hồng ân được chia sẻ với vinh quang của Cha, cũng như dưới thế gian này, người chị em của một người chinh phục, tuy không có những tài năng bẩm sinh, cho dù là đáng thương, cũng vẫn được chia sẻ những vinh dự của người anh em của mình.
 
Hoạt động đầu tiên trong sứ vụ của Cha ở Trung Quốc có vẻ rất hấp dẫn đối với con. Linh hồn nhỏ bé mà Cha đã làm phép xác cho chắc chắn là sẽ mỉm cười với Cha và hứa bảo trợ Cha cũng như các bạn của Cha. Con hết lòng biết ơn Cha vì đã tính cả con vào số những bạn hữu ấy! Con cũng xúc động và biết ơn sâu sắc vì phần tưởng nhớ trong Thánh lễ dành cho bố mẹ yêu dấu của con. Con hy vọng giờ đây các ngài đang thuộc về nước Thiên Đàng nơi mà các ngài đã dành trọn những hoạt động và ước ao của mình; điều đó không ngăn con cầu nguyện cho các ngài, bởi với con hình như các linh hồn diễm phúc nhận một vinh quang lớn lao do những lời cầu nguyện được thực hiện theo ý định của các ngài và các ngài có thể sẵn sàng nhường lại cho các linh hồn đau khổ khác.
 
Nếu, theo con nghĩ, bố và mẹ con đang ở trên Thiên Đàng, thì các ngài phải nhìn đến và chúc lành cho người anh em mà Giêsu đã ban cho con. Các ngài đã ao ước có được một người con trai truyền giáo biết bao!... Người ta đã kể cho con nghe là trước khi con chào đời, bố mẹ con đã hy vọng thế nào rồi cuối cùng lời khấn của các ngài sẽ được thực hiện. Nếu các ngài có thể đi xuyên qua tấm màn che khuất tương lai, hẳn là đã nhìn thấy rằng ước ao của các ngài đã được thực hiện bởi con hôm nay; bởi vì một nhà truyền giáo đã trở thành người anh em của con, người ấy cũng là con trai của các ngài, và trong lời cầu nguyện của mình các ngài không thể tách riêng người anh em ra khỏi người chị em bất xứng được.
 
[2vo] Người Anh Em quí mến ơi, Cha cầu nguyện cho bố mẹ con đang ở trên Thiên Đàng, còn con lại thường hay cầu nguyện cho bố mẹ của Cha vẫn còn đang ở dưới thế này, đó là một bắt buộc ngọt ngào đối với con và con hứa luôn trung thành chu toàn nó, ngay cả khi con rời bỏ chốn lưu đày và còn hơn thế nữa bởi vì lúc đó con sẽ biết rõ những ơn cần thiết cho các ngài; và rồi, khi cuộc chạy đua của các ngài ở dưới thế này kết thúc, con sẽ dùng tên Cha để đến tìm các ngài và đưa các ngài vào Thiên Đàng. – Cuộc sống gia đình mà chúng ta sẽ chung hưởng trong nơi đời đời thật dịu ngọt biết bao!
 
 Trong lúc chờ đợi cuộc sống diễm phúc đời đời mà ít lâu nữa sẽ được mở ra cho chúng ta, vì cuộc đời chỉ là một ngày ngắn ngủi, chúng ta hãy cùng nhau làm việc vì phần rỗi các linh hồn; con thì làm được quá ít việc, hay đúng hơn là chẳng làm được gì cả nếu chỉ có một mình, điều an ủi con chính là nghĩ đến có Cha bên cạnh con có thể dùng được vào việc gì đó; quả thật con số dê-rô tự nó vốn không có giá trị gì, nhưng đặt bên cạnh một đơn vị thì nó trở nên đầy hiệu lực, miễn là được đặt đúng vị trí, ở sau chứ không phải ở trước!... Đó chính là vị trí mà Giêsu đã đặt con vào và con hy vọng ở lại đó mãi mãi, trong khi đi theo Cha những nơi xa xôi, bằng lời cầu nguyện và việc hy sinh hãm mình.
 
Nếu hôm nay mà nghe theo trái tim mình thì hẳn con sẽ không kết thúc lá thư của mình được nhưng rốt cuộc thì chuông báo giữ thinh lặng sắp điểm rồi[5], con cần phải mang thư của mình đến cho Mẹ đang chờ.
 
Thôi nhé, người Anh Em quí mến, con xin Cha sẵn lòng gửi phép lành của Cha đến cho con số zêrô nhỏ bé mà Chúa Nhân Lành đã đặt bên cạnh Cha.
 
Nữ Tu Têrêxa Hài Đồng Giêsu Thánh Nhan
 Rel. carm. ind.
 
Thư 254: Gửi Cha Roulland
 
G.M.G.T
Cát Minh Lisieux
14 tháng 7 năm 1897
Giêsu V
 
Người Anh Em kính mến,
 
Trong thư trước (bức thư đã mang lại cho con nhiều lợi ích), Cha nói với con: “Cha là một em bé đang tập nói[6].” Không sao cả! chính con đây, đã năm hay sáu tuần lễ nay rồi, con cũng là một em bé, bởi con chỉ sống bằng sữa [7] mà thôi, nhưng chẳng bao lâu nữa con sẽ được ngồi vào bàn tiệc nước Trời (Lc 22,30), con sắp được giải khát bằng những nguồn mạch vĩnh cửu! (Kh. 7,17) Khi Cha nhận được thư này, chắc là con đã từ biệt cõi thế này rồi. Với tình thương không bờ không bến, Chúa đã mở cửa vương quốc của Ngài cho con và con có thể kín múc từ những kho tàng của Ngài để hào phóng chia cho những linh hồn thân yêu của con. Người Anh Em ơi, hãy tin là người chị em nhỏ của Cha sẽ giữ lời hứa, và tâm hồn của người chị em ấy đầy hạnh phúc, được giải thoát khỏi sức nặng của thân xác hay chết, sẽ bay đến những vùng xa xôi nơi Cha đang rao giảng Tin Mừng. Ôi! người anh em của con ơi, con cảm thấy mình sẽ hữu ích hơn cho Cha khi ở trên Trời hơn là dưới đất và lòng đầy sung sướng mà con đến báo cho Cha biết về việc con sắp được bước vào thành đô diễm phúc ấy, tin chắc là Cha sẽ chia sẻ với niềm hân hoan vui sướng của con, và sẽ cảm ơn Chúa đã ban cho con những phương thế để trợ giúp Cha một cách hiệu quả hơn trong công cuộc tông đồ.
 
Con nhất định không ở yên trên Thiên Đàng đâu, ước ao của con là còn được việc cho Hội Thánh và các linh hồn, con xin Chúa nhân lành điều đó và tin chắc là Ngài sẽ nhậm lời. Chẳng phải các Thiên Thần vẫn liên tục chăm lo cho chúng ta trong khi không ngừng được nhìn thấy Thánh Nhan Thiên Chúa (Mt 18,100, được chìm đắm trong Đại Dương không bờ không bến của Tình Yêu[8] đó ư? Lẽ nào Giêsu lại không cho phép con bắt chước các ngài sao?
 
Người Anh Em của con ơi, Cha xem nếu con rời bãi chiến trường, thì đó không phải là vì ước muốn ích kỷ được nghỉ ngơi, chỉ mới nghĩ đến mối phúc thật đời đời thôi đã khiến trái tim con phải run rẩy, từ lâu sự đau khổ đã trở thành cho con Thiên Đàng dưới thế này rồi và quả thật con khó mà hình dung được mình sẽ thích nghi bằng cách nào trong một Xứ Sở mà ở đấy niềm vui ngự trị không pha trộn lấy một chút buồn phiền nào. Giêsu phải biến đổi tâm can con và ban cho nó khả năng vui hưởng, nếu khác đi hẳn là con sẽ không thể chịu đựng nổi những niềm vui thú đời đời ấy đâu.
 
Điều hấp dẫn con đến với Quê Trời, chính là tiếng gọi của Chúa, là niềm hy vọng cuối cùng được yêu mến Ngài như con hằng ao ước biết bao và ý tưởng muốn mình có thể làm cho Ngài được yêu mến bởi vô số các linh hồn sẽ chúc tụng Ngài mãi mãi.
 
Người Anh Em của con ơi, Cha sẽ không kịp gửi cho con những lời nhắn để mang về Thiên Đàng đâu, nhưng con đã đoán ra và Cha chỉ phải nói nhỏ với con thôi, con sẽ nghe thấy và sẽ trung thành mang tất cả những lời nhắn của Cha đến với Chúa, với Mẹ Vô Nhiễm của chúng ta, đến các Thiên Thần, các Thánh mà Cha yêu mến. Con sẽ cầu xin cho Cha nhành lá tử đạo và con sẽ ở bên cạnh Cha, đỡ lấy tay Cha để nó không cần phải gắng sức mới đón nhận được nhành lá vinh phúc ấy, rồi sau đó, một cách vui sướng hân hoan, chúng ta sẽ cùng nhau bay lên trong Quê Trời, vây quanh là tất cả các linh hồn mà Cha sẽ chinh phục được!
 
Tạm biệt, người Anh Em của con, hãy cầu nguyện nhiều cho người chị em của Cha, cầu cho Mẹ của chúng con, người mà trái tim nhạy cảm và đầy tình mẫu tử đã rất đau khổ khi chấp nhận cho con được ra đi. Con cậy nhờ Cha hãy an ủi người giúp con.
 
Con mãi mãi là người chị em nhỏ của Cha
 
Têrêxa Hài Đồng Giêsu Thánh Nhan
 Rel. carm. ind.
 
[1] Ngày 24 tháng 02, Cha Roulland viết cho Têrêxa: “Chị quí mến, em không viết thư dài cho chị được, bởi em đang trong tư thế sẵn sàng để lên Tchoug-Kin, em cũng không trả lời lá thư dài của chị mang đến cho em nhiều hạnh phúc. Em chỉ muốn gửi cho chị những di vật của một người tử đạo tương lai thôi; em đã để lại một số cho cha mẹ em vào ngày em rời bỏ gia đình để ra đi; em cũng đã gửi cho hai ông bà một ít từ Thượng Hải rồi. Tai sao em lại không gởi cho người chị em của em nhỉ? Lúc này chúng em không gặp nguy hiểm đến nỗi phải bỏ mạng, nhưng ngày này qua ngày khác, chúng em có thể bị người ta dùng dao đâm chết; chúng em sẽ không là những người tử đạo theo đúng nghĩa của từ ngữ ấy, nhưng bằng cách lèo lái thật tốt ý định của mình: chẳng hạn, đọc: lạy Chúa, chính là vì tình yêu của Ngài mà chúng con đã đến nơi đây, xin hãy bằng lòng nhận lấy hy lễ cuộc đời chúng con và làm cho các linh hồn trở lại – như vậy chẳng phải chúng em cũng đủ tử đạo để về Thiên Đàng sao… (…) Cuối cùng chúng em cũng sẵn sàng theo ý Chúa nhân lành, nếu bọn cướp biển giết chết em và em không xứng được vào Thiên Đàng ngay, thì chị sẽ kéo em ra khỏi luyện ngục và em sẽ đợi chị trên ấy (…). Chị nói với em là chị dâng cho Chúa Giêsu nhân hiền tình yêu của em và cả của chị nữa: này nhé! em sẽ dâng cả hai tình yêu của chúng ta trong Thánh lễ, sau khi Hiệp lễ; em tin chắc là Chúa Giêsu khi nhìn thấy của lễ ấy sẽ tha thứ cho em vì tình yêu quá còm cõi mà em dành cho Ngài. Khi tưởng nhớ đến các linh hồn em nhớ đến bố mẹ đã quá cố của chị.” (LC 175. 24/02/1897).
[2] Cha Roulland học tiếng Trung Quốc: xem thư gửi Têrêxa ngày 20 tháng 01 năm 1897: “Khi nào em mới thực hiện được lần rửa tội đầu tiên, làm cho người đầu tiên trở lại được đây? Hỡi ôi, em chỉ là một đứa bé không hơn không kém: em không biết nói. Em sẽ trải qua vài tháng trong một gia đình Kitô hữu, học tiếng, học các phong tục tập quán, v.v… sau đó là việc tông đồ với một người anh em trước đã.” (LC 173).
[3] Trong Cát viện Lisieux, vào ngày 01 tháng 5, người ta vừa hay tin về việc thảm sát nhà truyền giáo 26 tuổi, bị bọn cướp giết chết, vì là người Âu; xem Carnet jaune 1.5.2.
[4] Xem Thủ bản A, 3vo và 76ro.
[5] Xem Thư 225, chú thích 3.
[6] Cha Roulland viết cho Têrêxa: “Em đây như một em bé, không biết nói, đang học nói trong một gia đình Kitô giáo”. (LC 178. 29/4/1897)
[7] Têrêxa đang ăn kiêng và chỉ uống sữa kể từ tuần lễ Hiện Xuống.
[8] Xem Arminjon, sđd tr. 302 và Carnet jaune 17.7.

 

Top