Thư Thánh Têrêxa viết cho linh mục (3)
Thư 201: Gửi Cha Roulland[1]
G.M.G.T
Nhà Cát Minh Lisieux
01 tháng 11 năm 1896
Giêsu V
Người Anh Em kính mến,
Bức thư rất thú vị của Cha, nhờ sự bảo trợ của các Thánh, đã đến và mang theo cho con cả một niềm vui lớn. Xin cảm ơn Cha vì đã đối xử với con như người chị em đích thực; nhờ hồng ân của Giêsu con hy vọng sẽ tự làm cho mình trở nên xứng đáng với danh nghĩa vô cùng thân thiết ấy.
Con cũng cảm ơn Cha đã gửi cho chúng con cuốn “Tâm hồn một nhà truyền giáo [2],” cuốn sách đã mang cho con nhiều điều hữu ích. Nó đã giúp con theo chân Cha suốt chuyến hành trình của Cha nơi xa xôi ấy. Cuộc đời Cha Nempon được tựa đề cuốn sách nói lên một cách hoàn hảo, đúng là qua đó mà tâm hồn một nhà truyền giáo, hay nói đúng hơn, tâm hồn của tất cả các tông đồ xứng danh đích thực được tỏ hiện.
Cha muốn chúng con (trong thư gửi về Marseille) cầu xin Chúa cất khỏi Cha thập giá được chỉ định làm giám đốc chủng viện và thậm chí phải quay về lại nước Pháp nữa. Con hiểu là, với Cha, viễn cảnh ấy không dễ chịu chút nào; với cả tấm lòng, con cầu xin Giêsu đoái thương cho Cha chu toàn công việc tông đồ cần mẫn như lòng Cha hằng mong ước. Tuy nhiên con cũng nói thêm với Cha: “Xin cho ý Chúa Nhân Lành được thực hiện.” (Mt 6,10) Chỉ có nơi đó mới tìm gặp được sự nghỉ ngơi, ngoài ý muốn nhân lành ấy ra thì chúng ta sẽ chẳng làm được điều gì, cho Giêsu cũng như cho các linh hồn.
Người Anh Em quí mến ơi, con không thể nói với Cha là con sung sướng đến thế nào khi nhìn thấy Cha hoàn toàn phó thác vào tay các bề trên của Cha, với con dường như đó là một thử thách chắc chắn để đến một ngày những ước ao của con sẽ được thực hiện, nghĩa là Cha sẽ trở nên một vị Thánh vĩ đại.
Xin phép Cha cho con được thố lộ với Cha một bí mật vừa được tỏ ra cho con qua trang giấy có ghi những ngày tháng đáng nhớ của cuộc đời Cha.
08.9.1890 ơn gọi trở thành nhà truyền giáo của Cha được cứu bởi Đức Maria, Nữ Vương các thánh tông đồ và các thánh tử đạo [3]; cũng trong ngày ấy một nữ tu Cát Minh hèn mọn đã trở thành tân nương của Đức Vua Thiên Đàng. Trong khi nói lời vĩnh biệt thế gian, mục đích của nữ tu ấy là cứu các linh hồn, nhất là linh hồn của các tông đồ… Với Giêsu, Đức Phu Quân Thánh Thiêng của mình, nữ tu ấy đã đặc biệt cầu xin cho có được một tâm hồn tông đồ, không thể làm linh mục nên nữ tu ấy muốn thay vào chỗ của mình là một linh mục đã nhận lãnh các hồng ân của Chúa, có cùng những hoài bão, những ước ao ấy như mình…
Thưa người Anh Em kính mến, Cha đã biết nữ tu Cá-minh bất xứng đang dâng lời cầu nguyện ấy rồi. Cha có cùng một ý nghĩ như con không, đó là sự kết hiệp của chúng ta được kiên định vào ngày Cha lãnh nhận sứ vụ linh mục, ngày 08 tháng 9? … [1vo] Con tin là chỉ có trên Thiên Đàng, mới gặp được người tông đồ, người anh em mà con đã cầu xin với Giêsu, nhưng Đấng Cứu độ Chí Ái, trong khi hé mở đôi chút bức màn mầu nhiệm che kín những bí ẩn đời đời, đã đoái thương ban cho con ngay từ trong chốn lưu đày này niềm an ủi được quen biết với người anh em của tâm hồn con, được cùng làm việc với người anh em ấy vì phần rỗi của những kẻ bất trung đáng thương.
Ôi! lòng biết ơn của con thật vô cùng sâu xa khi nhìn vào những tinh tế của Giêsu!... Ngài đang dành sẵn cho chúng ta những gì, khi mà ngay từ dưới thế này, tình yêu của Ngài ban phát cho chúng ta những ngạc nhiên tuyệt vời đến thế?
Hơn bao giờ hết, con hiểu rằng những biến cố dù nhỏ nhất trong cuộc đời chúng ta cũng đều dẫn đến với Chúa, chính Ngài làm cho chúng ta ước ao và mãn nguyện … Khi Mẹ nhân lành đáng kính đề nghị con trở thành người phụ trợ cho Cha, thú thật với Cha, thưa người Anh Em kính mến, con đã ngập ngừng [4]. Nhìn xem những nhân đức của các Nữ Thánh Cát Minh đang bao bọc quanh con, thì với con hình như là Mẹ đáng kính sẽ phục vụ những lợi ích thiêng liêng của Cha tốt hơn nếu chọn cho Cha một người chị em khác không phải là con, duy chỉ có ý tưởng cho rằng Giêsu không quan tâm đến những công việc bất toàn của con mà chỉ quan tâm đến ý chí ngay lành của con, đã khiến con chấp nhận niềm vinh hạnh được chia sẻ với công việc tông đồ của Cha. Con không hay biết gì cả mặc dù chính Chúa đã chọn con, Ngài vốn sử dụng những khí cụ yếu đuối nhất để làm nên những việc lạ lùng!... (1Cr 1,27) Con đâu biết là từ 6 năm nay con đã có một người anh em chuẩn bị trở thành Nhà Truyền Giáo; giờ thì người anh em ấy đích thực là Tông Đồ của Ngài rồi, Giêsu tỏ cho con biết sự bí nhiệm ấy chắc chắn là để làm gia tăng trong con niềm ước ao yêu mến Ngài và làm cho Ngài được yêu mến.
Cha có biết rằng, thưa người Anh Em quí mến, nếu Chúa tiếp tục chuẩn nhận lời cầu nguyện của con, thì Cha sẽ nhận được một hồng ân mà vì lòng khiêm tốn của mình Cha đã không thỉnh cầu không? Hồng ân khôn ví ấy chắc Cha cũng đoán ra, đó chính là phúc tử đạo…
Vâng, con hy vọng như vậy, sau những tháng năm ròng rã dạn dày với công việc tông đồ, khi đã trao cho Giêsu tình yêu đáp lại tình yêu, và sự sống báo đền sự sống, thì Cha cũng sẽ hiến dâng Ngài máu để đổi máu…
Khi viết đến đây, con chợt nghĩ là những dòng này sẽ đến tay Cha vào tháng Giêng, tháng mà người ta trao cho nhau những lời cầu chúc hạnh phúc. Con tin rằng những lời cầu chúc của người chị em hèn mọn này của Cha sẽ là duy nhất trong những lời cầu chúc kia… nói đúng ra, thế gian sẽ cho những lời cầu chúc như thế thật điên rồ, nhưng với chúng ta, thế gian không còn sống nữa và “cuộc hàn huyên của chúng ta đã là trên trời rồi[5]” (Ph. 3,20), ước ao duy nhất của chúng ta chính là làm cho mình trở nên giống như Thầy Đáng Tôn Thờ của chúng ta mà thế gian đã không muốn nhìn nhận bởi Ngài đã tự hạ mình, mặc lấy thân nô lệ. (Ga 1,10; Ph. 2,7) Ôi người Anh Em quí mến ơi! Cha thật hạnh phúc khi được bắt chước rất giống với gương mẫu Giêsu… Khi nghĩ đến việc Cha đã ăn mặc theo lối người Trung Hoa, tự nhiên con cũng nghĩ đến Đấng Cứu Độ đã mặc lấy nhân tính đáng thương của chúng ta và trở nên giống như một người giữa chúng ta để cứu chuộc các linh hồn và cho họ được sống đời đời (Ph. 2,7).
Có thể Cha sẽ thấy con rất trẻ con, nhưng bất luận thế nào, con cũng xin thú tội với Cha là đã ước ao đoán xem tóc Cha có bị cắt hết và thay vào đó là một chiếc đuôi sam dài theo kiểu người Hoa không. Chẳng phải là con háo hức gì về kiểu tóc đó đâu, nhưng tất cả chỉ vì một mái tóc nay đã trở nên vô ích. Hẳn [2r0] Cha sẽ vừa cười vừa hỏi là con sẽ làm gì với mớ tóc ấy phải không nào? Này nhé, đơn giản thôi, những sợi tóc ấy với con sẽ trở thành các di vật một khi Cha đã ở trên Thiên Đàng, với nhành lá tử đạo trong tay. Dĩ nhiên Cha sẽ cho là con bận tâm đến chuyện đó quá sớm, nhưng với con đó là cách duy nhất để đạt được mục đích của mình, bởi người chị em hèn mọn của Cha (điều này thì chỉ có một mình Giêsu công nhận[6]) chắc chắn sẽ bị người ta bỏ quên vào lúc phân phát các thánh tích của Cha. Con tin chắc là Cha sẽ cười con thôi, nhưng điều đó với con chẳng hề gì. Nếu Cha đồng ý trả công cho việc con làm Cha vui bằg “Những sợi tóc của một Thánh Tử Đạo tương lai,” thì như vậy cũng đã là thưởng công hậu hĩnh cho con rồi.
Ngày 25 tháng 12 con sẽ không quên gửi thiên thần của con đi đặt những ý định của con cạnh bánh lễ mà Cha sẽ thánh hiến[7]. Con xin thay mặt Mẹ Đáng Kính của chúng con và cả con nữa để hết lòng cảm ơn Cha vì sẽ dâng thánh lễ vào buổi rạng đông; trong lúc Cha bước lên bàn Thánh, chúng con sẽ hát kinh Sách mừng Chúa Giáng Sinh ngay sau lễ nửa đêm.
Người Anh Em kính mến ơi, Cha đã không nhầm khi nói rằng chắc chắn những ý định của con sẽ là: “để cảm ơn Giêsu về ngày hồng ân trong tất cả mọi ngày.” Đó chẳng phải là ngày con nhận lãnh hồng ân ơn gọi sống đời thánh hiến đâu. Chúa chúng ta, khi muốn cái nhìn đầu tiên của con chỉ dành cho Ngài mà thôi, đã đoái xin trái tim con ngay từ thuở con còn nằm trong nôi kia, có thể nói như vậy đấy.
Quả đúng đêm Giáng Sinh 1886 là đêm quyết định đối với ơn gọi của con, song, nói chính xác hơn, thì phải gọi là: đêm hoán cải của con[8]. Trong đêm được chúc phúc như có lời đã chép là đêm toả rạng những việc lạ lùng của Chúa, Giêsu làm hài nhi vì yêu con nên đã đoái thương cho con cởi bỏ hết những tã lót và những bất toàn của tuổi ấu nhi. Ngài đã biến đổi con cách nào đó đến nỗi con không còn nhận ra chính mình nữa. Không có sự biến đổi ấy hẳn là con vẫn còn phải ở lại giữa thế gian hằng bao năm nữa. Mẹ Thánh Têrêxa đã nói với các con cái của Mẹ: “Mẹ không muốn các con là những người nữ vô ích[9] mà phải là ngang tầm với những người nam mạnh mẽ trong mọi sự[10].” Mẹ Thánh Têrêxa hẳn là không muốn nhìn nhận con là con của Mẹ nếu Chúa đã không mặc cho con sức mạnh của Ngài, không trang bị cho con chính Ngài làm khí giới để chiến đấu.
Thưa người Anh Em kính mến, con hứa với Cha là sẽ đặc biệt ký thác vào tay Giêsu người thiếu nữ mà Cha đã nói với con là đang gặp khó khăn trong ơn gọi của mình, con chân thành cảm thông với nỗi khổ tâm của chị ấy, bởi kinh nghiệm mách cho con biết thật đau khổ biết bao khi không thể đáp trả được ngay tức khắc tiếng gọi của Chúa. Con cầu mong chị ấy không buộc phải đến Rô-ma như con… Hẳn là Cha không biết người chị em của Cha đã cả dám đến thưa chuyện với Đức Thánh Cha như thế nào đâu?... Tuy nhiên điều đó có thật, và giả như con không có sự bạo dạn ấy, hẳn là con vẫn đang còn ở giữa thế gian.
Giêsu đã nói “Nước Trời phải đương đầu với sức mạnh, ai mạnh sức thì chiếm được.” (Mt 11,12). Điều ấy cũng tương tự như con với vương quốc Cát Minh. Trước khi là nữ tù nhân của Giêsu, con đã phải thực hiện một chuyến đi xa mới đoạt được nhà tù mà con yêu thích hơn cả những đền đài trên thế gian, con chẳng hề ươc ao thực hiện một chuyến đi vì thú vui riêng nào cả, và khi người cha độc nhất vô nhị của con đề nghị dắt con đến Giêrusalem vì không muốn để muộn mất ngày con nhập Dòng [2vo] đến những hai ba tháng, con đã (dù bị hấp dẫn một cách tự nhiên đi tham quan những nơi thánh của cuộc đời Đấng Cứu Độ) không ngập ngừng chọn sự nghỉ ngơi dưới bóng của Đấng mà con hằng mơ tưởng (Dc 2,3). Con đã hiểu ra là quả thực chỉ một ngày được sống trong nhà Chúa thì giá trị gấp ngàn lần so với bất cứ nơi nào khác. (Tv. 83,11).
Có thể, thưa người Anh Em kính mến, Cha đang muốn biết đâu là trở ngại mà con gặp phải khi thực hiện ơn gọi của con; trở ngại ấy không là gì khác ngoài việc tuổi con còn quá nhỏ, Cha Bề Trên[11] nhân lành của chúng con chính thức từ chối nhận con trước khi con đủ 21, khi nói rằng một đứa trẻ 15 tuổi thì làm gì có khả năng biết được mình dấn thân vào việc gì. Lối xử sự của ngài thật khôn ngoan và con không mảy may nghi ngờ khi cảm thấy ngài không thực hiện ý muốn của Chúa nhân lành đang muốn làm cho con chinh phục Cát Minh bằng mũi gươm, và biết đâu Giêsu cho phép ma quỉ ngăn trở một ơn gọi mà, theo con nghĩ, không hợp khẩu vị của tên xấu xa bị tước mất tình yêu như Me[12] Thánh chúng con đã nói; may thay tất cả những xảo trá của nó quay lại làm cho nó phải xấu hổ, và chỉ làm cho chiến thắng của một con bé càng thêm huy hoàng hơn nữa mà thôi. Nếu định viết cho Cha hết những chi tiết về cuộc chiến đấu mà con phải chịu đựng, hẳn là con phải tốn khá nhiều thời gian, giấy mực; những chi tiết ấy mà được kể lại bằng một ngòi bút lưu loát thì, theo con nghĩ, sẽ rất thú vị với Cha, nhưng cách con viết chẳng thể mang lại những điều hấp dẫn cho một câu chuyện dài đến thế đâu, vậy kính mong Cha bỏ lỗi cho con vì có lẽ đã không làm cha hài lòng.
Thưa người Anh Em kính mến, Cha hứa với con là mỗi buổi sáng, khi bước lên bàn Thánh, sẽ đọc: “Lạy Thiên Chúa của con, xin hãy làm tình yêu của Ngài rực cháy trong lòng người chị em của con,” con hết lòng biết ơn Cha về việc ấy và sẵn lòng cam đoan với Cha là những điều kiện của Cha sẽ luôn được chấp thuận[13]. Tất cả những gì con cầu xin nơi Giêsu cho con, thì con cũng xin cho Cha như vậy; khi tiến dâng tình yêu yếu ớt của mình cho Đấng Chí Ái, con cũng xin phép được dâng tình yêu của Cha cùng một thể. Như Giôsuê, Cha đang chiến đấu trên bãi chiến, còn con là Môsê nhỏ của Cha (Xh 17,8-13) và tâm hồn con không ngừng hướng lên Trời để xin cho được chiến thắng. Ôi người Anh Em yêu quí, Cha cứ việc than thở nếu Giêsu không tự tay đỡ nâng hai tay cho Môsê của Cha!... Nhưng với sự cứu giúp bằng lời cầu nguyện mọi ngày mà, vì con, Cha dâng lên Thiên Chúa Tù Nhân Tình Yêu, thì con hy vọng Cha sẽ chẳng khi nào phải than vãn, và rồi sau cõi đời này, nơi mà chúng ta đã cùng nhau gieo trong nước mắt (Tv. 125, 5-6), chúng ta sẽ gặp thấy nhau hân hoan tay ôm những bó lúa.
Con rất thích bài giảng ngắn mà Cha đã ngỏ với Mẹ nhân lành của chúng con để động viên Mẹ tiếp tục ở lại trên trần thế này; Bài giảng ấy tuy không dài nhưng, như Cha nói, rất hợp tình hợp lý, con thấy Cha chẳng khó khăn lắm trong việc thuyết phục những người nghe Cha giảng, và con hy vọng sẽ có một mùa gặt bội thu các linh hồn được chính tay Cha dâng lên Chúa – con thấy là sắp hết giấy rồi, và thế là con buộc phải tạm dừng những hí hoáy của mình lại thôi. Tuy nhiên con muốn nói với Cha là con sẽ trung thành mừng kính tất cả những ngày lễ kỷ niệm của Cha. Ngày 03 tháng 7 sẽ là ngày thân thiết với con cách đặc biệt bởi đó là ngày lần đầu tiên Cha được đón rước Giêsu và cũng chính trong ngày đó, con đã được lãnh nhận Giêsu từ tay Cha và tham dự thánh lễ đầu tiên do Cha cử hành tại nhà Cát Minh.
Người Anh Em kính mến, xin hãy ban phép lành cho người chị em bất xứng của Cha.
Têrêxa Hài Đồng Giêsu
Rel. carm.ind
[1] Adolphe Roulland (1870-1934), lớn hơn Têrêxa 3 tuổi và là người anh em thiêng liêng thứ hai của Chị Thánh (30/5/1896) – Thụ phong LM ngày 28/6/1896; đi Tứ Xuyên, Trung Quốc vào ngày 02/8/1896, sau đó về lại Pháp vào năm 1909. Cha Roulland có 06 thư trao đổi với Têrêxa. (Trích từ Petit Dictionnaire des Noms Propres; Oeuvres Complètes; Textes et Dernières Paroles, nxb Cerf 1992 - Chú thich thêm của ND).
[2] Cuộc đời Cha Nempon, Nhà Truyền Giáo tông đồ Tây Tonkin, tác giả G. Monteuuis (nxb Victor Rétaux và Con Trai, Paris 1895)
[3] Sau này Cha Roulland sẽ xác nhận: “Ngày 08 tháng 9 năm 1890, tôi đã ngập ngừng về ơn gọi cũng như việc vào Đại Chủng Viện của mình. Trong khi cầu nguyện ở Nguyện Đường Đức Bà Chuộc Kẻ Làm Tôi, bất ngờ tôi đi đến quyết định dứt khoát.” Cũng ngay hôm đó Têrêxa tuyên khấn trong Dòng Cát Minh.
[4] Xem Thủ bản C. 33ro
[5] Trích Sách Theo Gương Chúa Giêsu I, 8, Reflexion.
[6] Xem Thư 189, ghi chú thứ tư
[7] Ngày 26/9, Cha Roulland viết cho Têrêxa: “Ngày 25 tháng 12, chị hẵng gửi cho em các ý định của chị; còn bây giờ thì em đoán: chị sẽ cảm ơn Chúa về ngày hồng ân trong tất cả mọi ngày, dĩ nhiên đó là ngày mà Chúa nhân lành đã gọi chị vào Dòng Cát Minh.” (Thư từ trao đổi (LC) 171.) Năm ấy, bệnh tật đã cản trở không cho nhà truyền giáo cử hành ngày lễ Giáng Sinh. Xem Carnet Jaune 1.8.9
[8] Xem Thủ bản A 44vo/45ro
[9] Thánh Nữ Têrêxa Avila, Đường hoàn thiện, Ch. VIII
[10] Xem Thư 36 và Thủ bản A 63ro.
[11] Cha Delatroette.
[12] Biểu thức không phải của Têrêxa Avila, mà là của Thánh Phanxicô de Sales. Xem Kịch 7, 1ro và phần ở dưới số 6.
[13] Trong chuyến đi giữa tháng 8 và 9 1896, Cha Roulland đã đọc một tập thơ do Têrêxa thực hiện. Cha đã viết cho Chị về việc đó: “Em xin chị, thưa chị, hãy thường xuyên đặt dưới chân Giêsu, nhân danh người anh em của chị, một vài tâm tình đang dạt dào trong lòng chị: được thế, thì mỗi buổi sáng em sẽ đọc: “Lạy Thiên Chúa của con, xin hãy làm rực cháy tình yêu của Ngài trong lòng người chị em của con.” (LC 171.)
bài liên quan mới nhất
bài liên quan đọc nhiều
- Linh mục và luật độc thân
-
Tính cách của Tu sĩ Công giáo -
Linh mục với vấn đề hồi tục -
Đời sống linh mục là một đời sống khó khăn -
Thụ phong Linh mục -
Những bước chân -
Giám mục & Linh mục -
Viết cho người linh mục -
Linh mục: Người được “chọn” và “gọi” -
Linh mục sống tu đức trong bối cảnh thực tế Giáo Hội và Xã hội Việt Nam hôm nay