Thư Chị thánh Têrêxa viết cho người anh em linh mục (1)
Thư Chị thánh Têrêxa viết cho người anh em linh mục
Năm thánh linh mục đang dần dần kết thúc để đẩy các linh mục của Chúa vững bước hành trình trên nẻo đường hy vọng. Chông gai thử thách không thiếu nhưng lời cầu nguyện thiết tha của Dân Chúa vẫn luôn bám sát bước chân từng linh mục. Hơn nữa, còn có lời cầu nguyện của chính Chúa Giêsu đã khởi sự từ giữa đêm cực thánh và tình yêu ấp ủ của Ngài từ muôn thuở cho đến muôn đời. Rồi một cách thân thương gần gũi, còn có lời cầu nguyện của Mẹ Maria và biết bao vị thánh khác.
Cách riêng, giữa những nhiễu nhương của thời cuộc và giữa những giây phút cam go nhất trên bước đường thiêng liêng của Hội Thánh Việt Nam, từ trời cao, có một thụ tạo bé nhỏ của Thiên Chúa vẫn không ngớt mưa hoa hồng trên mảnh đất và dân tộc mà Chị vẫn hằng giấu kín trong lòng.
Xin trân trọng giới thiệu với quý độc giả, cách riêng là anh em linh mục, 6 lá thư của Chị thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu viết cho Cha Roulland và 11 lá thư cho một thầy đại chủng sinh, người mà sau khi Chị Thánh qua đời mới được thụ phong linh mục: Cha Bellière. Những thư này được trích từ sưu tập “Những cánh thư một cuộc đời” do Nôbertô Thái Văn Hiến dịch. Bộ sưu tập cống hiến cho ta một sự kiện hiếm thấy, dường như có một không hai: Hầu như toàn bộ những lá thư của Têrêxa viết ra từ thuở tấm bé đến cuối đời đều được người nhận giữ lại và sau khi tác giả qua đời, đã được gom lại (Ấy là chưa kể cả những thư Têrêxa đã nhận cũng được bảo tồn đến nay). Đó là những lá thư viết cho người thân trong gia đình và gia tộc, cho nữ tu, chủng sinh, linh mục, cho người sắp kết bạn và cả các phụ huynh.
Chúng tôi ước mơ có được một bản dịch chính xác và dễ đọc toàn bộ tác phẩm của Thánh Nữ Têrêxa Hài Đồng Giêsu và đã nhờ ông Thái Văn Hiến thực hiện, với định hướng là luôn trung thành hết mực với nội dung các Thư, và không hề có ý định vận dụng đến phương pháp tu từ để trau chuốt lại, e rằng sẽ xa lệch những tâm tư tình cảm chân chất bình dị của Chị Thánh Nhỏ nhưng hết sức tầm cỡ của Hội Thánh.
Đến nay đã xong phần sưu tập các thư, sưu tập các bài thơ, các vở kịch. Phần sưu tập “Những lời cuối hết” mới được một nửa. Còn lại một số ghi chú nhỏ của Chị Thánh và tác phẩm chính của chị là các Thủ Bản A, B và C. Tác phẩm chính này đã có ấn bản Việt ngữ tựa đề “Thủ Bản Tự Thuật” nhưng chúng tôi ước mong thực hiện lại do cùng một dịch giả với các phần khác và theo sát những nghiên cứu mới và có đầy đủ chú thích như trong ấn bản phê bình được phát hành dịp kỷ niệm 100 năm Chị Thánh qua đời (1897-1997). Tuy nhiên công việc gần như không được tiếp tục một cách suôn sẻ từ hai năm nay, do sức khoẻ của người dịch có nhiều hạn chế (vì chứng bệnh vảy nến).
Chúng tôi thành tâm kính xin quý độc giả yêu thích Chị Thánh Têrêxa góp lời cầu nguyện cho chúng tôi đủ sức tiếp tục hoàn thành công việc như lòng mong ước. Chân thành cảm tạ.
Dưới đây là phần giới thiệu gồm hai lá thư đầu tiên Chị Thánh gởi cha Rolland. Phần dẫn nhập vào bộ sưu tập các lá thư sẽ được giới thiệu trong bản tin tiếp theo.
Thư 189: Gửi Cha Adolphe Roulland
G.M.G.T
23 tháng 6 năm 1896
Cát Minh Lisieux
Giêsu U
Thưa Cha kính mến,
Con đã nghĩ là sẽ làm đẹp lòng Mẹ Nhân Lành khi nhân ngày lễ của Mẹ, 21 tháng 6, dành tặng Mẹ một bộ khăn thánh và một tấm đậy chén thánh để Mẹ vui lòng gửi cho Cha nhân ngày 29[1]. Chính là qua Mẹ Đáng Kính mà con sung sướng một cách sâu sắc được kết hiệp với Cha bằng những mối dây liên kết tông đồ bằng lời cầu nguyện và việc hy sinh hãm mình, con cũng khẩn nài Cha, thưa Cha Đáng kính, khi bước lên Bàn Thánh hãy giúp con trả món nợ biết ơn của con đối với Mẹ Đáng Kính.
Con cảm thấy mình không xứng được kết hợp cách đặc biệt với một trong những Nhà Truyền Giáo của Giêsu Đáng Tôn Thờ của chúng ta, nhưng vì đức vâng phục trao phó cho con hai bổn phận[2] ấy, con đoan chắc là Đức Phu quân thần linh của con sẽ bổ sung cho những công trạng yếu hèn của con (mà con chẳng hề ỷ lại vào đó) và Ngài sẽ chuẩn nhận những ước ao của linh hồn con bằng cách làm cho công việc tông đồ của Cha được nhiều hoa trái. Con sẽ thực sự hạnh phúc khi được cùng làm việc với Cha vì phần rỗi các linh hồn; chinh là vì mục đích đó mà con đã chọn cho mình con đường trở thành nữ tu Cát Minh; không thể truyền giáo bằng hoạt động, con đã muốn làm việc đó bằng tình yêu và việc đền tội như Thánh Têrêxa người Mẹ như thiên thần của chúng con… Con xin cùng Cha, thưa Cha Đáng Kính, hãy cầu cùng Giêsu cho con, chớ chi Ngài đoái thương trong lần đầu tiên từ Trời bước xuống qua tiếng Cha kêu cầu, Cha hãy cầu xin Ngài thiêu đốt con bằng ngọn lửa Tình Yêu của Ngài để sau đó con có thể giúp Cha thắp sáng ngọn lửa ấy trong các linh hồn …[3] (Lc 12, 49)
Đã từ lâu, con ước ao được quen biết một Tông Đồ sẵn lòng nêu tên con ra trên Bàn Thánh trong ngày Lễ mở tay của vị ấy … Con mong ước được tự tay chuẩn bị khăn áo thánh và bánh lễ trắng tinh được dùng để che kín Vua Trời Đất… Thiên Chúa đầy Lòng Nhân Hậu ấy rất muốn thực hiện giấc mơ của con và càng lúc càng chỉ cho con biết rõ Ngài vui lòng làm mãn nguyện những ước ao của các linh hồn chỉ yêu một mình Ngài.
Nếu không sợ mình thiếu kín đáo, hẳn là, thưa Cha Đáng Kính, con còn xin Cha thêm một điều nữa, đó là mỗi ngày trên Bàn Thánh hãy nhớ [vo] đến con… Khi nào đại dương ngăn cách Cha với nước Pháp, thì mỗi lần nhìn vào tấm đậy chén thánh mà con đã tự tay vẽ lên đó với lòng đầy sung sướng, Cha sẽ nhớ lại (Xh 17, 8-13) trên núi Cát Minh đang có một linh hồn không ngừng cầu nguyện với Thiên Chúa Tù Nhân Tình Yêu, để công cuộc chinh phục vinh hiển của Cha gặt hái nhiều thành công.
Thưa Cha Đáng Kính, con ước sao sự kết hiệp tông đồ của chúng ta không chỉ có một mình Giêsu biết[4], và con sẽ xin một trong những phép lành đầu tiên của Cha để dành cho người nào lấy làm hạnh phúc nhắc lại mãi mãi cho mình.
Người Em hèn mọn bất xứng trong Giêsu-Thánh-Thể
Têrêxa Hài Đồng Giêsu Thánh Nhan.
Rel. carm.ind
Thư 193: Gửi Cha Roulland
G.M.G.T
Dòng Cát Minh Lisieux
Giêsu U Ngày 30 tháng 7 năm 1896
Thăm người Anh Em kính mến,
Cha cho phép con, không gọi Cha bằng tên gọi nào khác, bởi Giêsu đã đoái thương hiệp nhất chúng ta bằng những mối liên kết tông đồ, phải không thưa Cha?
Với con thật là ngọt ngào khi nghĩ rằng từ muôn đời Chúa chúng ta đã làm nên sự hiệp nhất này để sẽ cứu các linh hồn cho Ngài và đã tạo dựng nên con để làm người chị em gái với Cha…
Hôm qua, chúng con đã nhận được thư Cha; Mẹ Nhân Lành đáng kính đã hân hoan vui mừng đưa Cha vào trong khu nội cấm. Mẹ cho phép con giữ lại bức ảnh của ngưòi anh em[5] con, đó quả là một ưu đãi hết sức đặc biệt, một nữ tu kín ngay cả đến chân dung của những người thân thiết nhất cũng không được giữ nữa là, thế nhưng Mẹ Đáng Kính biết rất rõ là ảnh của Cha, còn xa mới làm con nghĩ đến chuyện thế gian và những tình cảm thế tục, sẽ nâng tâm hồn con lên tận những xứ sở cao cả hơn, làm cho tâm hồn con quên đi chính nó vì vinh quang Thiên Chúa và phần rỗi các linh hồn. Vì vậy, người Anh Em quí mến ơi, trong khi con băng qua biển cả có sự đồng hành của Cha, thì Cha vẫn gần gũi bên con, hết sức lặng lẽ trong căn buồng nghèo khốn của chúng con…
Tất cả những gì đang bao quanh con đây đều nhắc con nhớ đến kỷ niệm về Cha, con đã nhìn chăm chú vào tấm bản đồ của thành phố Tứ Xuyên trên tường phòng thánh nơi con đang làm việc, và bức ảnh Cha đã tặng con[6] vẫn luôn áp vào lòng con trong quyển Tin Mừng mà con chẳng bao giờ rời xa. Khi ngăn bức ảnh ấy vào giữa những trang sách, tình cờ nó nằm vào đúng đoạn Tin Mừng sau đây: “Phàm ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái hay ruộng đất, vì danh Thầy, thì sẽ được gấp bội và còn được sự sống vĩnh cửu làm gia nghiệp” (Mt 19,29). Những lời ấy của Giêsu đã được [1vo] thực hiện nơi Cha vì Cha nói với con rằng: “Cha ra đi lòng đầy sung sướng”. Con hiểu niềm vui đó hoàn toàn thiêng liêng; Thật không thể rời xa cha mẹ và tổ quốc của mình, mà không cảm thấy nỗi đau xé lòng do phải chịu xa cách… Ôi người Anh Em yêu quí của con ơi! con chịu đau khổ cùng Cha, con cùng dâng với Cha hy lễ cao quí và con khẩn nài Giêsu đổ tràn muôn ơn an ủi xuống cho Song Thân yêu dấu của Cha, đang chờ đợi sự kết hiệp trên Trời nơi mà chúng ta sẽ gặp lại các ngài vui hưởng vinh quang của Cha mà, trong khi lau sạch mọi nước mắt cho các ngài, sẽ làm cho các ngài tràn trề niềm vui sướng hân hoan trong cõi diễm phúc muôn đời.
Tối nay, trong giờ nguyện ngắm, con đã suy niệm một số đoạn trong sách Isaia mà với con có vẻ như hết sức phù hợp với Cha đến nỗi con không ngăn được mình chép lại mà gửi đến Cha.
“Hãy nới rộng lều ngươi đang ở… vì ngươi sẽ tràn ra hai bên tả hữu, dòng dõi ngươi sẽ thừa kế các dân tộc và đến ở trong các thành bỏ hoang… (Is. 54,2-3) Đưa mắt nhìn tứ phía mà xem, tất cả đều tập hợp, kéo đến với ngươi: con trai ngươi từ phương xa tới, con gái ngươi được ẵm bên hông. Trước cảnh đó, mặt mày ngươi rạng rỡ, lòng ngươi rạo rực, vui như mở cờ, vì nguồn giàu sang sẽ đổ về từ biển cả, của cải muôn dân nước sẽ tràn đến với ngươi.”(Is. 60,4-5)
Đó chẳng phải là lời hứa ban cho gấp trăm sao? và chẳng phải đến lượt Cha cũng reo lên: “Thần Khí của Đức Chúa là Chúa Thượng ngự trên tôi, vì ĐỨC CHÚA đã xức dầu tấn phong tôi, sai đi báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn, băng bó những tấm lòng tan nát, công bố lệnh ân xá cho kẻ bị giam cầm …và an ủi mọi kẻ khóc than (Is. 61,1-2). Tôi mừng rỡ muôn phần nhờ ĐỨC CHÚA, nhờ Thiên Chúa tôi thờ, tôi hớn hở biết bao! Vì Ngài mặc cho tôi hồng ân cứu độ, choàng cho tôi đức chính trực công minh… Như đất đai làm đâm chồi nảy lộc, như vườn tược cho nảy hạt sinh mầm, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng cũng sẽ làm trổ hoa công chính, làm trổi vang lời ca ngợi trước mặt muôn dân. (Is. 61, 10-11)… Dân của tôi gồm toàn những người công chính… họ sẽ là mầm non trong vườn cây của tôi… (Is. 61, 21) … Tôi sẽ đến những hải đảo xa xăm chưa hề được nghe nói đến Chúa và chưa hề thấy vinh quang của Chúa. Tôi sẽ loan báo vinh quang của Chúa giữa các dân tộc và sẽ dâng họ làm lễ phẩm tiến dâng ĐỨC CHÚA của tôi.” (x. Is.66,19-20).
Nếu chép hết những đoạn Thánh Kinh làm con xúc động nhất, thì con sẽ phải tốn rất nhiều thời gian. Con dừng ở đây, nhưng trước hết con vẫn còn một điều muốn xin Cha. Khi nào có giờ rỗi, xin Cha vui lòng viết cho con về những ngày kỷ niệm đặc biệt trong cuộc đời Cha, nhờ đó mà con sẽ có thể kết hiệp cách đặc biệt với Cha để cảm tạ Chúa Nhân Lành về những hồng ân mà Ngài đã ban cho Cha.
Tạm biệt, người Anh Em kính mến… khoảng cách không gian sẽ chẳng bao giờ có thể chia cách tâm hồn chúng ta, ngay đến sự chết cũng sẽ làm cho sự kết hiệp của chúng ta càng mật thiết hơn. Nếu con sớm được về Thiên Đàng, con sẽ xin phép Giêsu cho con được đến viếng thăm Cha ở Tứ Xuyên và chúng ta sẽ cùng nhau tiếp tục công cuộc tông đồ của mình. Trong khi chờ đợi, con sẽ luôn kết hiệp với Cha qua lời cầu nguyện và con xin Chúa đừng bao giờ để con vui sướng mà Cha lại phải đau khổ. Thậm chí con còn muốn người Anh Em của con luôn được nhiều an ủi còn con thì được chịu thêm nhiều thử thách, như vậy có ích kỷ lắm không nhỉ?... Không đâu, bởi khí giới duy nhất của con chính là tình yêu và sự đau khổ còn lưỡi gươm sắc của Cha là lời Thiên Chúa[7] và những công việc tông đồ. (Êp. 6,17)
Một lần nữa, người Anh Em kính mến ơi, hẹn gặp nhau trong Chúa, xin hãy chúc lành cho người mà Giêsu đã ban cho Cha làm người chị em gái với Cha,
Têrêxa Hài Đồng Giêsu Thánh Nhan, Rel. carm. ind.
-----------------------
[1] Ngày lễ mở tay của Cha Roulland, chịu chức ngày hôm trước (28/6).
[2] Xem Thủ bản C, 33vo, 32ro và CJ (Sổ tay vàng) 8, 7, 16
[3] Xem Thơ 17, 10; 24, 17; 35, 5; 47, 5; Kịch 4, 4vo.
[4] Mẹ Marie de Gonzague đã hỏi Têrêxa về sự kín đáo của việc trao đổi thư từ này. Cha Roulland thuộc cộng đoàn “Đức Mẹ truyền giáo” (xem Thư 221).
[5] Têrêxa sẽ cất giữ tấm hình ấy trong bàn viết của Chị (xem TTTQ tr. 877…)
[6] Anh kỷ niệm ngày thụ phong của Cha Roulland.
[7] Trích từ Luật Dòng Cát Minh.
bài liên quan mới nhất
bài liên quan đọc nhiều
- Linh mục và luật độc thân
-
Tính cách của Tu sĩ Công giáo -
Linh mục với vấn đề hồi tục -
Đời sống linh mục là một đời sống khó khăn -
Thụ phong Linh mục -
Giám mục & Linh mục -
Những bước chân -
Viết cho người linh mục -
Linh mục: Người được “chọn” và “gọi” -
Linh mục sống tu đức trong bối cảnh thực tế Giáo Hội và Xã hội Việt Nam hôm nay