Suy niệm Lời Chúa hằng ngày: Thứ Năm tuần II Mùa Vọng

Suy niệm Lời Chúa hằng ngày: Thứ Năm tuần II Mùa Vọng

THỨ NĂM TUẦN 2 MÙA VỌNG
Mt 11,11-15

"Tôi nói thật với anh em:
trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ,
chưa từng có ai cao trọng
hơn ông Gioan Tẩy Giả."

(Mt 11,11)

1. Vâng! Quả là bài Tin Mừng hôm nay nói đến một con người đặc biệt, có sứ mệnh cũng đặc biệt. Con người đó là Gioan Tẩy Giả. Chúa Giêsu ca tụng ông vì ông có một số đức tính cao cả mà ít ai có được như ông.

Trước hết, ông là một người quả cảm không bao giờ chịu lùi bước và chịu thua sự dữ: "Các người đi ra sa mạc để coi cái gì? Cây sậy rung trước gió ư?" (Mt 11,7) Gioan không phải là cây sậy. Gioan đã dám đương đầu với sự xấu. Gioan không nể vua Hêrôđê khi khuyến cáo vua không được lấy vợ của người anh cùng cha khác mẹ với mình..

Thứ đến là ông dám hy sinh vì sứ mạng.

Một nông dân đi xe ngựa ra phố. Đến một cửa tiệm, ông dừng xe vào mua đồ. Ông vừa tới cửa thì con ngựa hí lên và bỏ chạy. Ông vội vàng chạy ra xiết chặt dây cương.

Con ngựa càng hoảng sợ hơn và chạy tứ tung trên đường, kéo theo người nông dân tội nghiệp. Dân chúng đổ xô ra xem, đến khi ghìm được ngựa thì người nông dân bê bết máu và thoi thóp thở. Một người nói:

- Sao mà ông dại dột hy sinh đời mình vì con ngựa và chiếc xe như thế?

Ông thều thào:

- Cứ nhìn vào trong xe thì biết!

Họ nhìn vào và thấy đứa con nhỏ của ông còn đang ngủ.

Người nông dân hy sinh vì đứa con. Gioan Tẩy Giả hy sinh vì sứ mạng. Vì sứ mạng, Gioan từ bỏ mọi sự để sống cuộc sống nghèo khó. Cuộc sống của ông rất đơn giản và đạm bạc: thức ăn là những thứ tìm được ở rừng, đồ mặc thì làm bằng những tấm da thú; dép ông mang ở dưới chân cũng như vậy.

Và sau cùng, ông dám lãnh nhận một sứ mệnh mà ông biết là rất khó khăn: "Các ngươi lên rừng xem gì? Xem một tiên tri ư? Ta bảo các ngươi: còn hơn cả một tiên tri nữa." (Mt 11,9) Về ông đã có lời chép: "Này Ta sai sứ thần đi trước mặt ngươi để dọn đường cho ngươi".

Vâng! Gioan quả xứng đáng với lời ca tụng của Chúa..

2. Thế nhưng Chúa lại nói thêm: "Kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời còn cao trọng hơn ông" (Mt 11,11).

Gioan cao trọng nhưng chỉ cao trọng hơn những người ở trần gian. Còn một thực tại khác cao trọng hơn. Đó là Nước Trời và những người được ở trong Nước đó. Sở dĩ Nước Trời có giá trị lớn lao như vậy vì có sự hiện diện của Chúa. Cho nên những người ở trong Nước đó dù có nhỏ cũng còn cao trọng hơn Gioan.

Nhưng ai là người xứng đáng được ở trong Nước đó? Chúa Giêsu đã chẳng giấu giếm gì những điều Ngài đòi hỏi: “Nước Trời phải dùng sức mạnh mới chiếm được” (Mt 11,12).

Trong một cuốn sách nổi tiếng viết cho giới trẻ, Đức Cha Tiamer Toth đã để lại những lời như thế này: "Nam tướng J. Eotvos, một nhà tư tưởng có tiếng của Hungary đã nói:

“Giá trị chân chính của con người không phải bởi trí năng, nhưng là bởi sức mạnh của chí khí.”

Một mùa xuân, anh nông dân đứng bên cạnh thửa ruộng, đưa mắt nhìn những luống cày thân yêu đang phơi mình dưới ánh sáng và tự hỏi:

- Năm nay, hỡi mảnh ruộng của ta, mi có đem lại cho ta cái gì chăng?

Những mảnh ruộng kia lại trả lời bằng một câu hỏi khác:

- Nhưng thưa ông, trước hết ông hãy cho tôi biết ông định cho tôi cái gì đã?

Người bạn trẻ cũng dừng bước trước cánh cửa nhiệm mầu của đời sống và cũng hỏi một lời tương tự:

- Hỡi đời sống, mi có dành cho ta cái gì không? Cái gì sẽ chờ đợi ta từ năm này sang năm khác?

Nhưng đời sống sẽ đáp lại chàng trẻ tuổi:

- Hỡi anh, điều đó còn tùy ở những gì anh cho tôi, phần của anh sẽ được xứng với công việc của anh. Anh sẽ hái quả của hạt giống anh gieo.

Vào thời kỳ cấm đạo đẫm máu trong thế kỷ thứ nhất của đạo Thiên Chúa, một người dân quê tên là Barlaam bị bắt và bị dẫn ra trước tượng thần Jupiter.

Người ta giục anh: “Hãy bỏ hương vào lửa rồi dâng cúng cho Thần Linh chúng ta đi!”

- “Không”! Anh trả lời.

Người ta bắt đầu hành hạ anh, nhưng anh vẫn đứng im. Người ta nâng tay anh lên trên ngọn lửa, người ta nhét hương vào bàn tay anh và bảo anh chỉ có việc bỏ rơi hương xuống lửa:

- Hãy bỏ hương xuống, mày sẽ được tự do!

- Không.

Barlaam, người dân quê đó vẫn trả lời như thế. Anh vẫn đứng im, tay giơ lên... ngọn lửa bốc mạnh liếm hẳn vào bàn tay anh, hương bắt đầu bén khói, nhưng anh vẫn không động đậy... Bàn tay anh bị cháy xém với hương, nhưng Barlaam thà chịu chết vì Đạo còn hơn chối Chúa.

Vâng một quả tim quả cảm, biết chịu đựng! Đó chính là sức mạnh để chiếm Nước Trời.

Lạy Chúa, chúng con là những kẻ yếu đuối. Xin nâng đỡ gia đình chúng con bằng cánh tay mạnh mẽ của Người. Xin cho chúng con biết vươn mình lên, mặc cho những sóng gió tung hoành, để đáng được ở bên Người và được Người chia sẻ vinh quang. (Epphata)

Top