Thứ Sáu sau Lễ Hiển Linh - năm lẻ

Thứ Sáu sau Lễ Hiển Linh - năm lẻ

Thứ Sáu sau Lễ Hiển Linh - năm lẻ
Thứ Sáu sau Lễ Hiển Linh - năm lẻ
Lời Chúa: Lc 5, 12-16

12 Xảy ra khi Chúa Giêsu đang ở trong một thành kia, thì có một người mình đầy phong hủi, thấy Chúa Giêsu, liền sấp mặt xuống đất, van xin Ngài rằng: "Lạy Thầy, nếu Thầy muốn, Thầy có thể cho tôi được sạch". 13 Người giơ tay chạm đến người ấy và nói: "Ta muốn, hãy nên trơn sạch". Lập tức, người ấy khỏi phong hủi. 14 Người ra lệnh cho người ấy không được nói với ai, nhưng: "Hãy đi trình diện với tư tế, và hãy dâng lễ vật như luật Môsê đã dạy, để làm chứng cho người ta biết ngươi được sạch". 15 Nhưng tiếng đồn về Người cứ lan rộng, và dân chúng đông đảo kéo nhau đến để nghe Người và được chữa lành bệnh tật. 16 Còn Người, thì lánh vào nơi hoang vắng và cầu nguyện.

(Bản dịch: UB. Phụng Tự - HĐGMVN)

A. Phân tích (Hạt giống...)

Chúa Giêsu tiếp tục hoạt động cứu rỗi, Ngài chữa một người bị phong cùi.

- Việc chữa người phong cùi làm ứng nghiệm lời tiên tri Isaia về Đấng Messia, chứng minh Chúa Giêsu chính là Đấng Messia.

- Thái độ của người cùi chứng tỏ người này tin Ngài là Messia: anh “liền sấp mặt xuống đất” kêu xin; anh nói “Lạy Thầy, nếu Thầy muốn, Thầy có thể cho tôi được sạch” (thời đó, phong cùi được coi là chứng nan y vô phương chữa trị).

- Thái độ của Chúa Giêsu biểu lộ một sự ưu ái đặc biệt: “Người giơ tay chạm đến người ấy” (không ai khác dám đụng người cùi, vì sợ lây bệnh và lây sự ô uế).

- Lời Ngài bảo anh đi trình diện tư tế và dâng của lễ chứng tỏ Chúa Giêsu tôn trọng luật lệ đạo Do Thái.

B. Suy gẫm (... nẩy mầm)

1. Chúa Giêsu không chỉ chữa bệnh cho người bị phong cùi, mà còn đưa tay đụng anh, chứng tỏ Ngài không ghê tởm anh; Ngài còn dạy anh đi trình diện với tư tế để được công nhận hết bệnh và nhờ đó được hội nhập vào xã hội. Như thế, người phong cùi này vừa được chữa bệnh, vừa được phục hồi nhân phẩm. Nói cách khác, Chúa Giêsu vừa chữa anh khỏi bệnh tật phần xác vừa chữa anh khỏi bệnh tật tâm hồn. Sự quan tâm của ta với những người nghèo khổ có được toàn diện như thế chưa?

2. Cái nghèo cũng là một thứ “tội đầu”, vì nghèo nên khổ, vì nghèo khổ nên bị coi khinh và xua đuổi.

3. Nạn đói xảy ra trong vùng. Một người ăn xin bên góc đường bước đến bên đại văn hào Nga, Tolstoy, đang đi ngang qua đó. Tolstoy dừng lại, lấy tiền cho nhưng không tìm được đồng nào. Ông nói với sự nuối tiếc: “ Này người anh em, đừng giận tôi. Tôi chẳng đem theo gì”.

Mặt người ăn xin sáng lên và nói: “Ông gọi tôi là anh em, đó đã là món quà rất lớn rồi!” (Góp nhặt).

Việc giúp đỡ người nghèo khổ chưa chắc có giá trị bằng thái độ tôn trọng của ta đối với họ.

4. “Chúa Giêsu giơ tay chạm đến người ấy và nói: ‘Ta muốn, hãy nên trơn sạch’. Lập tức, người ấy khỏi phong hủi” (x. Lc 5,13)

Tôi có người bạn học, sắp theo ngành cảnh sát. Trước khi nhập học, bạn đã hỏi cha mình “Con có nên nhập bọn với nhóm tội phạm, để một ngày nào đó phá tan băng nhóm ấy không?” Cha bạn trả lời “Áo dơ muốn sạch thì phải chịu khó nhúng tay vào”.

Người mắc bệnh phong, vì muốn được khỏi bệnh nên đã tìm đến với Chúa Giêsu. Chúa cũng muốn anh được chữa lành nên đã chạm đến anh.

Chúa cũng đã chạm đến tôi nhiều lần: khi tôi rước lễ, khi tôi cầu nguyện, đọc sách thánh… nhưng dường như chẳng có gì thay đổi nơi tôi cả! Phải chăng vì tôi chưa thực sự tin tưởng vào Chúa và thực tâm muốn được chữa lành?

Lạy Chúa, xin cho con khao khát được canh tân và ước muốn được chữa lành, để con luôn bước đến với Chúa và được hoàn toàn đổi mới. (Epphata)
 

Bài Ðọc I: 1 Ga 5, 5-6. 8-13 (Hl 5-13)

"Thánh Thần, nước và máu".

Trích thư thứ nhất của Thánh Gioan Tông đồ.

Các con thân mến, ai là người chiến thắng thế gian, nếu không phải là người tin rằng Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa? Ðấng đã đến nhờ nước và máu, chính là Ðức Giêsu Kitô, không phải trong nước mà thôi, nhưng trong nước và máu nữa. Có Thánh Thần làm chứng rằng Chúa Kitô là chân lý. Và trên mặt đất có ba nhân chứng: Thánh Thần, nước và máu, cả ba chỉ là một. Nếu chứng của người đời mà chúng ta còn nhận lấy, thì chứng của Thiên Chúa còn mạnh hơn. Vì đó là chứng của Thiên Chúa, chứng mạnh hơn là Người đã làm chứng về Con Mình.

Ai tin kính Con Thiên Chúa, thì có chứng của Thiên Chúa nơi mình. Còn ai không tin Thiên Chúa, thì cho Người là gian dối, vì kẻ ấy không tin nơi chứng mà Thiên Chúa đã làm chứng về Con Mình. Và chứng đó là thế này: Thiên Chúa đã ban cho chúng ta sự sống đời đời, và sự sống đó ở trong Con của Người. Ai có Chúa Con, thì có sự sống; còn ai không có Chúa Con, thì cũng không có sự sống. Ta viết các điều này cho các con, để các con biết rằng các con là những người tin vào danh Con Thiên Chúa, các con có sự sống đời đời.

Ðó là lời Chúa.

Top