Thứ Hai tuần 1 mùa Vọng (Mt 8,5-11)

Thứ Hai tuần 1 mùa Vọng (Mt 8,5-11)

Thứ Hai tuần 1 mùa Vọng (Mt 8,5-11)

Từ phương đông phương tây,
nhiều người sẽ đến dự tiệc trong Nước Trời.

Bài đọc 1: Is 2, 1-5

Đức Chúa quy tụ muôn dân cho hưởng hoà bình vĩnh cửu trong Nước Thiên Chúa.

Bài trích sách ngôn sứ I-sai-a.

1 Đây là điều mà ông I-sai-a, con ông A-mốc, đã được thấy về Giu-đa và Giê-ru-sa-lem.

2Trong tương lai, núi Nhà Đức Chúa
đứng kiên cường vượt đỉnh các non cao,
vươn mình trên hết mọi ngọn đồi.
Dân dân lũ lượt đưa nhau tới,

3nước nước dập dìu kéo nhau đi.
Rằng: “Đến đây, ta cùng lên núi Đức Chúa,
lên Nhà Thiên Chúa của Gia-cóp,
để Người dạy ta biết lối của Người,
và để ta bước theo đường Người chỉ vẽ.
Vì từ Xi-on, thánh luật ban xuống,
từ Giê-ru-sa-lem, lời Đức Chúa phán truyền.

4Người sẽ đứng làm trọng tài giữa các quốc gia
và phân xử cho muôn dân tộc.
Họ sẽ đúc gươm đao thành cuốc thành cày,
rèn giáo mác nên liềm nên hái.
Dân này nước nọ sẽ không còn vung kiếm đánh nhau,
và thiên hạ thôi học nghề chinh chiến.

5Hãy đến đây, nhà Gia-cóp hỡi,
ta cùng đi, nhờ ánh sáng Đức Chúa soi đường!”

 

Đáp ca: Tv 121, 1-2.3-4a.8-9 (Đ. x. c.1)

Đ.Ta vui mừng trẩy lên đền thánh Chúa.

1Vui dường nào khi thiên hạ bảo tôi:
“Ta cùng trẩy lên đền thánh Chúa!”
Và giờ đây, Giê-ru-sa-lem hỡi,
2cửa nội thành, ta đã dừng chân.

Đ.Ta vui mừng trẩy lên đền thánh Chúa.

3Giê-ru-sa-lem khác nào đô thị
được xây nên một khối vẹn toàn.
4aTừng chi tộc, chi tộc của Chúa,
trẩy hội lên đền ở nơi đây.

Đ.Ta vui mừng trẩy lên đền thánh Chúa.

8Nghĩ tới anh em cùng là bạn hữu,
tôi nói rằng: “Chúc thành đô an lạc.”
9Nghĩ tới đền thánh Chúa, Thiên Chúa chúng ta thờ,
tôi ước mong thành được hạnh phúc, hỡi thành đô.

Đ.Ta vui mừng trẩy lên đền thánh Chúa.

 

Tin mừng: Mt 8, 5-11

5 Khi Đức Giê-su vào thành Ca-phác-na-um, có một viên đại đội trưởng đến gặp Người và nài xin: 6 “Thưa Ngài, tên đầy tớ của tôi bị tê bại nằm liệt ở nhà, đau đớn lắm.”

7 Người nói: “Chính tôi sẽ đến chữa nó.” Viên đại đội trưởng đáp: 8 “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh.

9 Vì tôi đây, tuy dưới quyền kẻ khác, tôi cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi bảo người này: ‘Đi!’, là nó đi, bảo người kia: ‘Đến!’, là nó đến, và bảo người nô lệ của tôi: ‘Làm cái này!’, là nó làm.”

10 Nghe vậy, Đức Giê-su ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người rằng: “Tôi bảo thật các ông: tôi không thấy một người Ít-ra-en nào có lòng tin như thế.

11 Tôi nói cho các ông hay: Từ phương đông phương tây, nhiều người sẽ đến dự tiệc cùng các tổ phụ Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp trong Nước Trời.”

 

1. Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

Sứ điệp: Chúa Giêsu đến trong trần gian và Người cứu độ tất cả mọi người, không trừ một ai. Nhưng được cứu độ hay không là tùy ta có lòng tin hay không.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, con cảm tạ Chúa vì Chúa đã thương xót tất cả nhân loại chúng con. Chúa thương mở cửa Nước Trời và mời gọi chúng con bước vào. Trần gian chúng con chẳng đáng được đón Chúa đến chung sống giữa chúng con, cũng như chúng con chẳng đáng dự tiệc trong Nước Chúa. Tuy nhiên, Chúa đã xóa bỏ mọi ngăn cách, bất kể chúng con là ai, dù thấp hèn, dù tội lỗi, dù chẳng thuộc dòng máu Do Thái là dân riêng của Chúa. Chúa đang đến, Chúa đang đi vào trong mái nhà chung của nhân loại, khi xưa và hôm nay.

Có những người thành tâm thiện chí đã đón nhận Chúa. Nhiều khi kẻ đón tiếp Chúa và tin nơi Chúa lại là người gốc dân ngoại, như viên đại đội trưởng Rôma, như bao nhiêu người ngoại giáo ngày nay. Họ tin mạnh mẽ, họ cầu nguyện, họ được nhận lời, họ được cứu độ, họ đang tiến vào dự tiệc Nước Trời.

Còn con, có thể Chúa không thấy nơi con một lòng tin mạnh mẽ như vậy, dù con và gia đình con tin Chúa đã lâu và đang mang danh là dân riêng của Chúa. Bao nhiêu lần Chúa đến và đi qua trong đời con, nhưng con hụt mất Chúa vì thiếu lòng tin. Con sợ con bị loại ra ngoài Nước Trời, xin Chúa cứu con. Xin Chúa thêm đức tin cho con.

Xin Chúa vào nhà linh hồn con và ngự lại trong con luôn mãi. Xin Chúa đến trong mái nhà gia đình chúng con và chúc lành cho chúng con. Dù chúng con chẳng xứng đáng đón Chúa vào nhà, nhưng xin Chúa phán một lời, chúng con sẽ được cứu độ. Amen.

Ghi nhớ: “Nhiều người từ phương đông và phương tây sẽ đến trong nước trời”.

 

2. Suy niệm (Lm. Giuse Đinh Lập Liễm)

Niềm tin đích thực (Mt 8,5-11)

  1. Xong bài giảng trên núi, Đức Giêsu vào thị trấn Capharnaum thì một viên đại đội trưởng xin Ngài chữa lành người đầy tớ của ông đang đau nặng. Ông tuy là dân ngoại lại có quyền thế và địa vị cao, mà tỏ ra khiêm tốn tin tưởng vào lời quyền năng của Đức Giêsu. Ông cũng là người nhân hậu, biết yêu thương săn sóc đến người đầy tớ hèn mọn của mình.
  2. Viên đại đội trưởng là người ngoại quốc, người La mã đang đặt ách đô hộ trên người Do thái, nhưng ông lại rất thực tình với người Do thái, dân bị trị. Ông có quan hệ đặc biệt với họ và ông đã giúp tiền cho họ xây hội đường Capharnaum. Cảm phục vì tấm lòng tốt của ông, người Do thái đã giới thiệu và xin Đức Giêsu giúp đỡ ông.

Đức Giêsu ngạc nhiên, vì người ngoại kiều này chẳng hề biết Ngài, thế mà lại tin tưởng cách mạnh mẽ như vậy đã biết xin Chúa chữa bệnh từ xa cho đức đầy tớ của mình, và Người đã không tìm thấy được lòng tin nào như thế nơi những người Do thái, là những  người đã từng lắng nghe và chứng kiến những phép lạ Người làm cho họ. Vì thế Người nói: “Ta không thấy một lòng tin mạnh mẽ như vậy trong Israel”.

  1. Chúng ta nhấn mạnh  đến niềm tin của viên đại đội trưởng này. Niềm tin của ông có hai đặc điểm như sau:

- Niềm tin được thể hiện bằng việc làm: Ông đã đến xin Đức Giêsu chữa lành cho đầy tớ của ông. Vì xin ai điều gì thì tin người đó có, và sẵn sàng giúp đỡ mình.

- Một niềm tin mạnh mẽ: Ông đã xin Đức Giêsu chữa bệnh từ xa, không cần phải đến nhà ông. Điều đó chứng tỏ ông đã tin vào chính bản thân của Chúa hơn là việc Người làm; và đó là đức tin đích thực.

  1. Viên đại đội trường tỏ ra khiêm nhường trước mặt Chúa. Xét về thế giá và địa vị, viên sĩ quan này có quyền lực đại diện cho đế quốc Rôma để cai trị một vùng của người Do thái, ông có lính tráng và kẻ hầu người hạ, thậm chí xét về mặt chính trị, ông còn có quyền bắt, trục xuất hoặc ngăn cấm Đức Giêsu truyền giáo.

Thế nhưng, ông nhận ra con người Đức Giêsu không đơn thuần là một thầy dạy như các luật sĩ, mà là một vị tiên tri của Thiên Chúa, nên ông đã cảm thấy bất xứng trước mặt Ngài. Ông nhìn nhận mọi chức vụ và địa vị đều dưới quyền của Thiên Chúa, và ông đã khiêm tốn nói lên: “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh” (Mt 8,8).

  1. Trong trường hợp này, chúng ta thấy đức tin của ông còn đi kèm theo đức ái, vì ông không lo cho mình mà lại lo săn sóc cho đứa đầy tớ. Niềm tin được trao tặng cho mọi người, nhưng chỉ được trao tặng như hạt giống, và hạt giống ấy chỉ nảy mầm và lớn lên trong những điều kiện cần thiết. Mảnh đất lòng người càng tốt, hạt giống đức tin càng có cơ may nảy mầm và lớn lên. Tình yêu là mảnh đất phì nhiêu nhất để làm nảy sinh niềm tin trong lòng người : một tâm hồn khép kín với tình người cũng là một tâm hồn khép kín với lòng tin.

Khi không sống, không tin tưởng ở tình người, thì làm sao người ta có thể tin tưởng ở tình Chúa? Khi không thể hiện tình người, thì niềm tin tuyên xưng nơi Chúa cũng chỉ là trò lừa bịp chính mình và người khác. Thánh Gioan cảnh cáo: “Ai nói mình yêu mến Chúa mà ghét anh em mình là kẻ nói dối” (Mỗi ngày một tin vui).

  1. Việc Thiên Chúa nhận lời người ngoại đạo tin tưởng cho thấy tình thương ơn cứu độ của Chúa là phổ quát dành cho hết mọi người, không phân biệt màu da, chủng tộc hay tôn giáo, miễn là tín thác vào Ngài. Lời tuyên xưng của viên đại đội trưởng trở nên mô phạm cho niềm tin của chúng ta hằng ngày nhất là trước khi rước lễ, tuyên tín mang tư thế khiêm tốn nhưng mạnh mẽ: “Lạy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con, nhưng xin Chúa phán một lời, thì linh hồn con sẽ lành mạnh”.
  2. Truyện: Tin hay không?

Một thương gia giàu có ở một tỉnh nọ cho in nhiều bản thông cáo và dán khắp tỉnh.

Bản thông cáo ghi rằng bất cứ ai trong tỉnh bị mắc nợ, hãy đến văn phòng của ông vào ngày đó... vào buổi sáng từ 9 đến 12 giờ, ông sẽ trả cho khoản nợ đó.

Tất nhiên, lời hứa đó được đồn  xa khắp tỉnh. Một số người tin, song một số cho là người kia  gài cái bẫy nào đó.

Ngày đã đến. Người thương gia ngồi ở văn phòng của ông từ lúc 9 giờ sáng. Gần 10 giờ rồi mà không một ai đến. Mười một giờ, thương gia thấy một người đàn ông đi qua đi lại trước nhà và chốc chốc lại ngước nhìn vào cửa văn phòng. Cuối cùng, ông đẩy cửa, thò đầu vào và hỏi:

- Có thật là ngài sẽ trả bất kỳ món nợ của ai không?

- Đúng vậy. Anh mắc nợ à?

- Vâng, thưa ngài.

- Vậy, anh có mang theo hoá đơn hay giấy nợ gì để minh chứng điều đó không?

Người kia đưa ra nhiều giấy tờ và thương gia ký ngay một tấm ngân phiếu trả hết mọi khoản nợ đó. Trước 12 giờ, có hai người nữa đến và cũng được nhận tấm ngân phiếu trả nợ nữa.

Nhiều người bên ngoài có thể không tin chuyện đó... nhưng lúc ấy không còn thời gian để họ có thể đến nhận ngân phiếu trả nợ nữa.

Lòng tốt hoán cải được nhiều người hơn giáo huấn, kiến thức và tranh luận (F.W Faber)

 

3. Suy niệm (Lm. Nguyễn Vinh Sơn SCJ)

Câu chuyện

Một người vô thần rơi từ một vách đá dốc. Giữa chừng, anh bị vướng vào một bụi cây mọc ngay sườn núi. Anh gần như tuyệt vọng khi nhìn lên là đỉnh núi, nhìn xuống là vực thẳm. Trong lúc tuyệt vọng, anh ngửa mặt lên trời và la lớn: “Nếu có Chúa, hãy cứu tôi”.

Một giọng ầm ầm trả lời: “Nếu ngươi thật sự tin vào Chúa, hãy buông tay ra đi”. Anh nhìn lên rồi nhìn xuống và hoảng sợ. Anh thét lên: “Có ai ở trên đó không ?”.

Suy niệm

Viên đại đội trưởng La Mã là người nhân hậu, biết yêu thương săn sóc đến tôi tớ trong nhà. Dù là người ngoại, nhưng ông tin tưởng vào quyền năng của Ðức Giêsu, ông tỏ ra khiêm tốn khi nhìn nhận thân phận và ngôi nhà mình bất xứng không đáng Chúa ngự đến, ông xin và tin xác quyết Ðức Giêsu chữa lành người đầy tớ của ông chỉ bằng một lời phán: “Lạy Thầy, tôi không đáng được Thầy vào dưới mái nhà tôi, nhưng xin Thầy chỉ phán một lời, thì thằng nhỏ của tôi sẽ lành mạnh” (Mt 8,8).

Niềm tin của người ngoại thật mạnh mẽ, được Chúa Giêsu xác nhận khi tuyên bố: “Ta không thấy một lòng tin mạnh mẽ như vậy trong Israel”. Lòng tin khiêm tốn thẳm sâu, nhưng xác tín tuyệt đối của viên đại đội trưởng đã được Chúa Giêsu cứu chữa tên đầy tớ của ông ta được lành bệnh.

Thiên Chúa nhận lời người ngoại đạo tin. Cho thấy tình thương, ơn cứu độ của Chúa là phổ quát dành cho hết mọi người, không phân biệt màu da, chủng tộc hay tôn giáo, miễn là tín thác vào Ngài. Lời tuyên xưng của viên đại đội trưởng trở nên mô phạm cho niềm tin chúng ta hằng ngày trước khi rước lễ, tuyên tín mang tư thế khiêm tốn nhưng mạnh mẽ: “Lạy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con, nhưng xin Chúa phán một lời, thì linh hồn con sẽ lành mạnh”.

Ước gì chúng ta luôn kiên vững và thể hiện mạnh mẽ niềm tin vào Chúa như viên đại đội trưởng ngoại đạo, nhờ thế chúng ta được Chúa yêu thương nhận lời và cứu chữa xác hồn.

Ý lực sống

“Phúc thay kẻ đặt niềm tin vào Đức Chúa và có Đức Chúa làm chỗ nương thân” (Gr 17,7).

Top