Thứ Bảy tuần 15 Thường niên (+video)

Thứ Bảy tuần 15 Thường niên (+video)

Thứ Bảy tuần 15 Thường niên (+video)

Mt 12,14-21

“Cây lau bị giập, Người không đành bẻ gãy, tim đèn leo lét, chẳng nỡ tắt đi,
cho đến khi Người đưa công lý đến toàn thắng” 
(Mt 12,20)

1. Những người Pharisêu đã bao phen chống đối Chúa Giêsu. Hôm nay, họ còn bàn mưu hãm hại Ngài. Chúa Giêsu thừa khả năng chống lại họ, nhưng Ngài rời nơi ấy tránh đi nơi khác. Khi nào còn có thể nhường được thì nhường, còn có thể nhịn được thì nhịn. Đối đầu và trả đũa không phải là phương cách hay nhất.

Lý do: Đối đầu dễ dẫn đến hận thù và hận thù thì dễ đưa đến bế tắc. Vua Philipphê nước Macedonia khi đang đem quân đi vây thành Mêtôn, thì có một tên cung thủ đại tài tên là Astê đến xin vào đội tinh binh của nhà vua. Người ấy khoe rằng, tài nghệ cung tên của mình rất hay, chim bay dầu lẹ đến mức nào, anh ta cũng bắn không sai bao giờ. Vua mỉa mai bảo:

- Được, để bao giờ đánh trận với chim se sẻ ta sẽ dùng đến tài của ngươi.

Astê nghe câu nói mỉa mai ấy thì căm tức vô cùng. Chẳng cần phải suy nghĩ lâu dài, anh liền chạy thẳng vào thành sắp bị vây để chờ dịp trả thù.

Một hôm, Astê đứng trên bờ thành, thấy vua Philipphê đang đi kinh lý các trại đóng ngoài thành, liền lấy một cây tên, viết vào mấy chữ: “gửi cho con mắt bên phải của vua Philipphê”, rồi bắn xuống. Tên trúng giữa mắt phải của vua.

Vua cho rút mũi tên ra rồi truyền cho ghi lên mũi tên ấy câu này: “Ta mà lấy được thành này, Astê sẽ bị xử giảo”, rồi bảo quân sĩ bắn tên ấy vào thành.

Sau quả đã xảy ra đúng như vậy.

Vâng! Vua Philipphê đã phải mua một giá rất đắt khi thấy mình nói được một lời có ý vị. Nhưng mà Astê còn trả giá đắt hơn cái thú trả thù của anh ta.

Hãy nhớ lời của Chúa Giêsu: “Hãy học với Ta vì Ta hiền lành và khiêm nhường” (Mt 11,29), “hãy tha thứ để được thứ tha” “Điều gì anh em muốn người khác làm cho mình thì cũng hãy làm cho người ta như thế” (Mt 7,12).

2. Con người ta khi có được một chút tài năng hay một chút cơ nghiệp gì thì rất dễ lên mày lên mặt. Tật phô trương, háo danh dường như là một căn bệnh trầm kha của con người. Chúa Giêsu thì không như thế. Mặc dầu làm được những phép lạ hiển hách khiến dân chúng phải kinh ngạc nể phục, Ngài vẫn muốn sống khiêm nhu âm thầm, lặng lẽ.

“Ngài sẽ không cãi vã, không to tiếng. Chẳng ai nghe thấy Ngài lên tiếng giữa phố phường” (Mt 12,19). “Cây lau bị dập Ngài không đành bẻ gãy; tim đèn leo lét Ngài chẳng nỡ tắt đi…” (Mt 12,20).

* Chúa đi qua đường, người ta chặn ngõ lại, các tông đồ sôi gan lên xin phép Chúa khiến lửa Trời xuống báo oán, nhưng Chúa thản nhiên và hiền từ chỉnh huấn lại các Ngài: “Không hiểu các con theo tinh thần của ai vậy?”

* Đặc biệt nhất là trong giờ thương khó, gương hiền lành của Chúa chí ái chúng ta chói sáng hơn vàng thượng thập giữa lửa hồng. Tiên tri Giêriêmia đã khéo léo cụ thể thái độ hiền lành ấy bằng một hình ảnh tuyệt đẹp: “Tôi như con chiên hiền lành bị đem đi sát tế” (Gr 11,19).

Hiền lành của Chúa chính là sức mạnh, sức mạnh của giọt nước làm thủng đá, của khí trời làm gãy sắt...

Chỉ có những tâm hồn mạnh mẽ thật, biết xả kỷ, biết tự chủ, tự thắng mới hiền lành được.

Tại sao đa số người ta không sống hiền lành được.

Thưa: Người ta không hiền lành được vì người ta hay kiêu ngạo, tự cho mình là trung tâm vũ trụ và không dám hy sinh để mưu ích cho kẻ khác.

Người ta không hiền lành được là vì người ta thường chỉ nghĩ đến quyền lợi cá nhân và cố gắng bảo vệ, bênh giữ chúng bằng đủ mọi thứ thủ đoạn, kể cả những thủ đoạn hiểm ác người ta cũng không trừ.

Người ta không hiền lành được là vì người ta hay tự coi mình hơn kẻ khác, không muốn cho ai hơn mình và do đó luôn luôn sống trong tình trạng báo động để tự vệ.

Nói tóm lại, con người sống tự cao, ích kỷ, tự phụ là sống yếu nhược vì bị các tính xấu đó “xỏ mũi” sai khiến...

Hãy nhìn vào gương Chúa Giêsu, thầy nhân lành, Cha chí ái của chúng ta, để học với Ngài bài học về sự hiền lành để có thể chinh phục được cả thế giới này.

Thánh Phanxicô Salesiô đã có lần quả quyết: “Kẻ hiền lành sẽ làm chủ các tâm hồn và mọi ý chí sẽ ở trong lòng họ”.

Sau đây là lời cầu nguyện mà mỗi một tu sĩ Bác Ái Truyền Giáo đọc trước khi làm việc Tông Ðồ. Lời ấy cũng được dùng như lời Cầu Nguyện của Y Sĩ trong trung tâm Shishu Bhavan, trung tâm trẻ em ở Calcutta:

Lạy Chúa, vua Chữa Lành, con quỳ gối trước Ngài,

Vì mọi quà tặng tuyệt hảo đều xuất phát từ Chúa,
Xin ban cho con đôi tay khéo léo, một tâm trí minh mẫn, một tâm hồn tử tế và hiền lành.

Xin cho con chỉ nhắm đến một mục đích, đó là sức mạnh để xoa dịu phần nào sự đau khổ của anh chị em con, và thực sự nhận biết đó là điều tiên quyết của con. Amen.

Top