Thứ Bảy tuần 1 Thường niên (+video)

Thứ Bảy tuần 1 Thường niên (+video)

Thứ Bảy tuần 1 Thường niên (+video)

Mc 2,13-17
Người bảo ông: “Anh hãy theo tôi!”
Ông đứng dậy đi theo Người”. (Mc 2,14)

1. Chúa Giêsu kêu gọi Lêvi làm môn đệ Ngài:

- Chúa kêu gọi ông đang lúc ông ngồi ở bàn thu thuế. Tất cả những người thu như ông đều bị liệt vào hạng những người tội lỗi công khai. Lêvi biết rất rõ điều đó. Ông bị mọi người khinh dễ, khai trừ và tránh xa.
Với mọi người thì là như thế nhưng với Chúa Giêsu thì khác. Chúa đã không chê ông mà còn chọn ông làm môn đệ Ngài. Tin mừng cho chúng ta thấy:

- Chính Chúa Giêsu đến với ông để chọn ông chứ không phải ông đến với Chúa. Ngài gọi ông “Hãy theo Ta”. Ông liền đứng dậy theo Ngài.

Việc Chúa Giêsu chọn một người thu thuế như Lêvi làm môn đệ đã đem lại sự vui mừng sung sướng chẳng những cho chính Lêvi mà còn cho cả những người thu thuế khác. Chính vì thế mà họ đã dọn một bữa tiệc để ăn mừng.
Đứng trước sự việc đó, một số luật sĩ và biệt phái đã chỉ trích Chúa, Nhân dịp này Chúa đã cho mọi người biết  Ngài chính là “Thầy thuốc đến trần gian để cứu chữa những người tội lỗi.

2. Thử hỏi qua câu chuyện này chúng ta rút ra được bài học gì cho chúng ta ?

- Trước hết câu chuyện cho chúng ta thấy cái nhìn của Chúa Giêsu đối với một con người khác với cái nhìn của con người với nhau.

Hai người bạn vào trong một tiệm nữ trang. Sau khi nhìn và chiêm ngưỡng nhiều viên đá quí, họ để ý đến một viên ngọc sầm xùi không được bóng láng cho lắm.

- Viên đá này không có gì đáng lưu ý cả - một người nói, làm sao lại để nó ở đây ?

Người chủ tiệm kim hoàn bèn cầm nó lên và nắm chặt trong lòng bàn tay. Vài phút sau, viên đá mờ đục không bóng láng đó trở nên lóng lánh muôn màu cách diệu kỳ.

- Làm sao có thể như vậy - hai người bạn hỏi.

- Đây là một viên đá mắt mèo, được gọi là viên đá thiện cảm. Nó cần có sự đụng chạm với một bàn tay nóng ấm để các tia sáng của nó hiện lộ ra ! - người chủ tiệm trả lời.

Chúa Giêsu cũng thế! Ngài có một cái nhìn đặc biệt về Lêvi mà những người  khác không có. Chúa đã nhìn thấy trong Levi có một thiện chí. Ngài đã gọi ông và quả thực Ngài đã không lầm. Cuộc đời sau này của Lêvi – Mathêo cho chúng ta thấy điều đó.

Thứ đến là lòng quảng đại của Chúa.

Rõ ràng là Chúa biết rất rõ về con người của Lêvi, nhưng Chúa không chấp.

Tại một thiền viện kia có nhiều đệ tử đang theo học thiền định dưới sự hướng dẫn của thiền sư Sengai. Một người trong bọn họ thường hay dậy ban đêm, vượt tường ra phố để dạo mát cho thỏa thích.

Một đêm kia, Sengai đi giám sát phòng ngú, thấy một đệ tử vắng mặt và cũng khám phá ra được chiếc ghế đẩu cao mà anh ta thường đùng để leo qua tường. Sengai dời chiếc ghế đi chỗ khác và đứng thay vào chỗ đó. Khi anh chàng rong chơi trở về, không biết rằng Sengai là chiếc ghế, anh ta đặt chân lên đầu thầy và nhảy xuống đất. Khi khám phá ra việc mình đã làm, anh ta hoảng sợ nhưng Sengai nhỏ nhẹ bảo anh: 

- Sáng sớm nay trời lạnh tắm. Con hãy cẩn thận kẻo bị lạnh đấy!

Từ đó, người đệ tử  không bao giờ bỏ ra ngoài ban đêm nữa.

Sau cùng là nỗ lực của chính bản thân.

Một chàng trai trẻ luôn tự cho mình là giỏi giang. Sau khi tốt nghiệp đại học, chàng trai tìm mãi mà vẫn không có được một công việc lý tưởng và chàng thất vọng.

Rồi một hôm, vì không chịu nổi được sự giày vò của lương tâm, chàng đi ra bờ biển, định kết thúc cuộc đời của mình. Đúng lúc đó, thì có một ông lão nhìn thấy và đã cứu chàng. Ông lão hỏi:

- Tại sao mà con lại đi vào con đường tuyệt vọng này vậy ?

Chàng trai trả lời:

- Vì không có ai thừa nhận, yêu thương và trọng dụng con cả.

Ông lão cúi xuống nhặt một hạt cát lên, đưa cho chàng trai nhìn, rồi vứt nó xuống bãi cát và nói với chàng trai:

- Cháu hãy nhặt hạt cát ta vừa vứt xuống cho ta!

Chàng trai nói:

- Con không thể làm được.

Ông lão không nói câu nào, mà chỉ lẳng lặng móc từ trong túi ra một hạt ngọc trai sáng lóng lánh, rồi vứt nó xuống bãi cát. Sau đó, ông hỏi chàng trai:

- Con có thể tìm lại được hạt ngọc trai đó không ?

- Đương nhiên là cháu có thể. Chàng trai trả lời.

Ông lão bèn nói:

- Cháu phải hiểu, hiện nay bản thân cháu chưa phải là một viên ngọc trai, vì thế cháu không nên đòi hỏi người khác thừa nhận cháu ngay lập tức. Nếu không được người khác thừa nhận, cháu phải nghĩ đến cách làm cho bản thân mình trở thành một viên ngọc trai đã chứ.

Chàng trai im lặng, cúi đầu.

Vâng! Có những lúc, bạn cần phải biết rằng mình chỉ là một hạt cát bình thường, chứ chưa phải là một viên ngọc trai quý hiếm. Nếu bạn muốn trở nên xuất sắc và nổi trội, thì cần phải nỗ lực làm cho bản thân biến thành viên ngọc trai đã.

Top