Thứ Bảy tuần 2 Thường niên (+video)

Thứ Bảy tuần 2 Thường niên (+video)

Thứ Bảy tuần 2 Thường niên (+video)

Mc 3,20-21

“Thân nhân của Người hay tin ấy,
liền đi bắt Người, vì họ nói rằng Người đã mất trí”.
(Mc 3,21)

1. Bài Tin mừng hôm nay thật vắn gọn. Chỉ có hai câu nhưng qua hai câu này chúng ta cũng có rất nhiều điều để nói về Chúa Giêsu.

Tin mừng kể lại lúc Chúa Giêsu đang giảng thì thân nhân của Ngài tìm đến, đến để bắt Ngài, không cho Ngài giảng nữa vì nghe người ta nói là Ngài đã mất trí.

Đây không phải là lần duy nhất mà người ta cho là như thế. Chúng ta còn nhớ có lần người ta đã cho Ngài là người bỉ quỉ ám, là khùng điên, là một người nổi loạn.

Thực ra Chúa cũng chẳng phải là một nhân vật dễ hiểu. Các tông đồ của Chúa ngày xưa dù đã được sống với Chúa cả mấy năm trời vậy mà các ông ấy cũng chẳng hiểu được Chúa là ai.

Người ta kể rằng, ngày nay ở bên nước Mỹ tại tòa nhà Quốc hội Hoa Kỳ có một thư viện lớn vào loại bậc nhất thế giới. Hằng năm có cả hàng ngàn người viết thư đến để hỏi viên quản thủ thư viện này nhiều vấn đề khác nhau. Trong số những câu hỏi người ta gửi đến có một câu hỏi được nhiều người hỏi nhất đó là câu: “Ai là người được nhiều tác giả viết nhất ?”

Sau khi cho kiểm kê, viên quản thủ thư viện đã tổng kết được kết quả như sau:

Có 1735 cuốn viết về ông Napoléon,

Có 1755 cuốn viết về ông George Washington,

Có 2319 cuốn viết về ông Abraham Lincohn,

Có 3175 cuốn viết về ông Wiliam Shakespeare,

Và có tới 5151 cuốn viết về Đức Giêsu Kitô.

5151 cuốn tức là 5151 loại sách. Thông thường mỗi loại sách người ta chỉ ấn hành vài ngàn cuốn. Nếu bán chạy người ta sẽ tái bản, và tái bản cùng lắm chừng 10 lần, mỗi lần vài ba ngàn cuốn. Riêng cuốn Kinh Thánh, đặc biệt là cuốn Tân Ước nói về Đức Giêsu, đã được ấn hành nhiều nhất bằng đủ thứ tiếng và được phổ biến trên khắp thế giới.

Từ khi ông Gutenberg in cuốn Thánh Kinh thứ nhất năm 1465 cho tới nay, người ta không thể biết được đã có bao nhiêu triệu Sách Thánh được ấn hành và được phổ biến. Chỉ nguyên năm 1989 đã có đến gần 350.000 cuốn Sách Thánh toàn bộ và hơn nửa triệu cuốn Tân Ước đã được gởi tặng các tin đồ Kitô ở Liên xô, vì từ năm 1988, nhà nước Liên Xô đã cho tự do nhập khẩu sách Thánh Kinh.

Sách nói về Chúa Giêsu nhiều như thế, vậy mà thử hỏi ngày hôm nay đã có được bao nhiều người thực sự hiểu một cách sâu xa về Chúa ? Chắc là không nhiều lắm.

2. Vậy thì vấn đề còn lại hôm nay là chúng ta hãy xem xem trong những trường hợp Chúa bị người ta hiểu lầm hay bị người ta nghĩ xấu về mình như thế, Chúa đã có thái độ như thế nào ?

Phải nói rằng, Chúa đã có một thái độ rất cao thượng. Không những Ngài không buồn, không trách móc mà còn coi những chuyện đó chẳng đáng để Ngài phải bận tâm. Đàng khác như chúng ta thấy, ngay cả như việc Chúa bị người ta vu oan cáo vạ rồi đưa Ngài lên đồi Golgotha để đóng đinh, lúc sắp chết Ngài cũng còn ngửa mặt lên trời cầu xin Thiên Chúa Cha tha cho những kẻ đã hành hạ và giết Ngài một cách dã man như vậy. Lý do Chúa đưa ra là vì họ không biết Ngài.

Cuộc đời của Chúa là như thế. Cuộc đời của mỗi người chúng ta chắc nhiều khi cũng như vậy.

Trong cuộc sống, chẳng thiếu gì những lúc chúng ta bị hiểu lầm. Cũng chẳng thiếu gì những lúc chúng ta bị người ta ghét bỏ.

Những lúc như thế, chúng ta phản ứng lại thế nào ? Cách tốt nhất tôi tưởng chúng ta hãy nhớ lại cuộc đời của Chúa Giêsu và bắt chước cách hành xử của Ngài.

Một ngày kia có một người hàng xóm đến gặp Socrates. Chúng ta biết Socrates là triết gia Hy Lạy nổi tiếng ngày xưa. Ông ta nói:

- Này ông Socrates, ông đã nghe chuyện này chưa ?

Socrates vội ngắt lời:

- Khoan đã! Anh có chắc rằng, tất cả những gì anh sắp kể cho tôi đều đúng sự thật không ?

Ông hàng xóm ấp úng:

- À, cũng không chắc lắm. Tôi chỉ nghe người ta kể lại thôi.

Socrates mỉm cười bảo:

- Thế vậy chúng ta không cần quan tâm đến nó trừ phi nó là một chuyện tốt. Vậy chuyện ông sắp kể cho tôi có phải là một chuyện tốt không ?

Ông hàng xóm thật sự lúng túng:

- Không, chuyện này không tốt lắm. Phải nói đây là một chuyện xấu.

Socrates vỗ vai ông ta hỏi thêm:

- Chà, anh có nghĩ rằng, tôi cần phải biết chuyện ấy để giúp ngăn ngừa những điều không hay không tốt cho người khác chăng.

Lần này thì ông hàng xóm tiu nghỉu cúi gầm mặt:

- Ờ.... Ờ kể ra thì cũng chẳng giúp được gì cho ai!

Socrates kết luận:

- Thế này nhé, chúng ta sẽ quên ngay chuyện ấy đi. Còn vô số chuyện đáng giá hơn trong đời sống, chúng ta không nên mất công bận tâm vào những chuyện tầm phào, vừa không đúng sự thật, vừa không tốt, lại vừa không cần thiết cho ai.

Lạy Chúa,
Xin ban cho chúng con một trái tim quảng đại
để chúng con biết sống yêu thương như Chúa.
Amen.

Top