Thứ Sáu tuần 26 Thường niên (+video)

Thứ Sáu tuần 26 Thường niên (+video)

Thứ Sáu tuần 26 Thường niên (+video)

Lc 10,13-16

"Vì nếu các phép lạ đã làm nơi các ngươi
mà được làm tại Tyro và Siđon,
thì từ lâu họ đã mặc áo vải thô,
ngồi trên tro tỏ lòng sám hối rồi." (Lc 10,13)

Tội lỗi của thành Corazin, Bethsaida, Capharnaum là gì mà Chúa bảo là xấu xa hơn tội của thành Tyrô và Siđôn, của Sôđôma và Gômôra? Đó chắc phải là tội rất trọng. Nhưng đó là tội gì?

1. Đó là tội của những người quên trách nhiệm về đặc ân mà mình được hưởng. Những thành phố ở Galilê đã hưởng một đặc ân, một cơ hội mà thành Tyrô, Siđôn, Sôđôma và Gômôra không hề được. Họ được tận mắt chứng kiến những công việc Chúa làm và nghe những Lời Chúa dạy nhưng họ chẳng đáp lại gì.

Chiều ngày 6-5-1989, có 12 bạn sinh viên Đại Học Bách Khoa và Đại Học Y Dược Sài gòn được nhận 12 xuất học bổng toàn năm, mỗi tháng là 30.000 đồng. Hầu hết các bạn đều thuộc những gia đình khó khăn, nhưng các bạn ấy đã nỗ lực học hành thật xuất sắc những năm gần đây.

Hai vị ân nhân của họ chính là kỹ sư Dương Quang Thiện và vợ là bà Agnès Hofstetter. Năm nay bà Agnès vừa đúng tuổi được nhận lương hưu trí của chính phủ Thụy Sĩ trước khi theo chồng về Việt Nam. Hai ông bà đã quyết định chia sẻ trọn số lương hưu này cho các bạn trẻ Việt Nam hiếu học, nhưng gặp phải hoàn cảnh khó khăn như chính ông bà xưa kia.

Ông bà nhắc lại quá khứ vất vả cực nhọc kiếm sống, gia đình của bà có đến 6 anh chị em nheo nhóc. Còn ông bà thân sinh ra ông thì phải đi chích dạo mỗi ngày từ 5 giờ sáng để nuôi 8 anh em ông ăn học nên người. Ông Dương Quang Thiện còn nhớ, lúc 24 tuổi ông nhận được học bổng đi du học của một tổ chức tư nhân ở Thụy Sĩ, những người trao học bổng đã dặn dò nhắn nhủ ông: 

- Hôm nay, anh nhận học bổng này của chúng tôi và anh không nợ gì chúng tôi cả. Thế nhưng, anh lại mắc nợ những người đi sau anh, những thế hệ đàn em và con cháu của anh. Sau này thành tài, làm ăn khá giả, anh đừng bao giờ quên những người đi sau cũng đang cần một sự giúp đỡ khích lệ của anh.

2. Đó là tội thờ ơ. Những thành phố này đã không công kích Chúa Giêsu, đã không đuổi Ngài ra khỏi cửa nhà họ, họ cũng không tìm cách đóng đinh Ngài. Họ chỉ không quan tâm đến Ngài.

Không quan tâm cũng là một tội. Ngày nay việc quan tâm đến những nhu cầu chính đáng của loài người đã được nhiều tổ chức trên thế giới lưu ý. Xin đan cử một thí dụ: Để đánh dấu ngày Liên Hiệp Quốc tròn 50 tuổi, tổ chức này đã ban hành một nghị quyết: cấm hút thuốc trong các văn phòng của Liên Hiệp Quốc.

Trụ sở Liên Hiệp Quốc nằm giữa thành phố New York và lâu nay không phải tuân hành luật cấm hút thuốc của thành phố. Từ nằm 1985 đã có luật cấm hút thuốc trong các phòng họp. Các nhà ngoại giao và ký giả chỉ được phép hút trong văn phòng và hành lang mà thôi. Nay theo luật mới toàn bộ trụ sở Liên Hiệp Quốc được xem là khu cấm hút thuốc.

3. Xưa là như thế, còn hôm nay thì sao? Dù muốn hay không, cuộc sống do kinh tế thị trường chi phối, không thể không ảnh hưởng đến cuộc sống đức tin của người Kitô hữu. Chúng ta là Kitô hữu trong mọi nơi, mọi lúc, mọi sinh hoạt, mọi hoàn cảnh.

Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta đề cao cảnh giác trước nguy cơ có thể tách biệt niềm tin với những sinh hoạt hàng ngày và dần dà đẩy niềm tin ra bên lề cuộc sống.

Jacques Maritain và Raissa là hai triết gia trẻ của nước Pháp vào đầu thế kỷ này. Hồi còn trẻ, hai người đã hết lòng yêu thương nhau. Nhưng rồi sự vô tín ngưỡng đã đưa họ đến vực thẳm của thất vọng. Cuộc sống càng ngày càng trở nên nhạt nhẽo, vô nghĩa. Rồi một hôm kia, hai người dắt nhau đến một công viên ở Paris và thề thốt với nhau rằng, nếu trong vòng 12 tháng mà không tìm ra được một ý nghĩa  nào cho cuộc sống thì cả hai sẽ cùng tự vẫn.

Rất may là sau 12 tháng họ đã tìm ra cho cuộc sống một ý nghĩa. Ý nghĩa ấy là tình yêu và ân sủng của Thiên Chúa.

Sau đó cho đến cuối đời, họ đã giành tất cả cuộc sống của họ để làm chứng cho tình yêu và ơn sủng họ đã nhận được.

Trong tác phẩm có tựa đề "Thủ lãnh của thế gian", bà Raissa đã viết như sau: "Ma quỷ đã tung ra một mạng lưới ảo tưởng trên chúng ta. Mạng lưới này tuy vô hình nhưng rất mãnh liệt. Nó làm cho chúng ta yêu thích giây phút chóng qua hơn cuộc sống vĩnh cửu. Nó khuyến dụ chúng ta chạy theo sự vô định hơn chân lý. Nó bảo ta rằng, ta chỉ có thể yêu mến tạo vật bằng cách thờ lạy chúng mà thôi."

Chúng ta xin Chúa cho chúng ta luôn biết gắn bó với Chúa, vì chỉ có Chúa mới có thể làm thoả mãn được khát vọng thầm kín nhất của cuộc đời chúng ta và đem lại cho chúng ta một ý nghĩa đích thực về cuộc sống.

 

Top