Thứ Năm tuần 3 Thường niên năm II (Mc 4,21-25)

Thứ Năm tuần 3 Thường niên năm II (Mc 4,21-25)

Thứ Năm tuần 3 Thường niên năm II (Mc 4,21-25)

“Đèn đốt lên là để đặt trên giá đèn. Các ngươi đong đấu nào,
thì người ta sẽ đong đấu ấy cho các ngươi” (Mc 4,21.24)

BÀI ÐỌC I: (Năm II) 2 Sm 7, 18-19. 24-29

“Lạy Chúa là Thiên Chúa, tôi là ai và gia đình tôi là chi?”

Trích sách Samuel quyển thứ hai.

Sau khi Nathan nói với Ðavít xong, vua Ðavít đến ngồi trước Thiên Chúa mà nói rằng: “Lạy Chúa là Thiên Chúa, con là ai và gia đình con là chi mà Chúa dẫn con đến đây? Nhưng lạy Chúa là Thiên Chúa, như thế Chúa còn cho là ít, nên Chúa còn nói đến nhà tôi tớ Chúa trong tương lai lâu dài, vì lạy Chúa, đó là thường tình của loài người.

“Chúa đã thiết lập dân Israel làm dân Chúa đến muôn đời, và lạy Chúa, chính Chúa trở thành Thiên Chúa của họ. Vậy giờ đây, lạy Chúa là Thiên Chúa, xin hãy thực hiện mãi mãi lời Chúa đã nói về tôi tớ và về nhà của nó, và hãy làm như Chúa đã phán, để danh Chúa được ca khen đến muôn đời, và được truyền tụng rằng: ‘Chúa các đạo binh là Thiên Chúa của Israel’. Xin cho nhà tôi tớ Chúa được vững chắc trước nhan thánh Chúa. Lạy Chúa các đạo binh, Thiên Chúa của Israel, vì Chúa đã mạc khải cho tôi tớ Chúa biết những lời này: ‘Ta sẽ xây dựng cho ngươi một ngôi nhà’, vì thế, tôi tớ Chúa vững tâm thốt lên lời khẩn nguyện trên đây. Vậy giờ đây, lạy Chúa là Thiên Chúa, và lời Chúa thì chân thật, vì Chúa đã tỏ ra cho tôi tớ Chúa những điều hạnh phúc ấy. Giờ đây, xin hãy khởi sự chúc phúc cho nhà tôi tớ Chúa, để nhà tôi tớ Chúa tồn tại trước mặt Chúa đến muôn đời, vì lạy Chúa là Thiên Chúa, Chúa đã phán và xin giáng phúc cho nhà tôi tớ Chúa đến muôn đời”.

Ðó là lời Chúa.

 

ÐÁP CA: Tv 131, 1-2. 3-5. 11. 12. 13-14

Ðáp: Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Ðavít tổ phụ Người (Lc 1, 32a).

Xướng: Lạy Chúa, để thương Ðavít, xin Chúa nhớ đến mọi nỗi ưu tư của người: người đã thề như thế nào với Chúa, người đã khấn hứa cùng Ðấng toàn năng nhà Giacóp rằng:

Xướng: “Tôi sẽ không vào lều trại nhà tôi, tôi sẽ không bước lên giường nằm, tôi sẽ không nhắm mắt ngủ, không để cho mi mắt tôi được nghỉ an, cho tới khi tôi gặp được nơi ngự điện cho Chúa, gặp được cung lâu cho Ðấng Toàn năng nhà Giacóp”.

Xướng: Chúa đã thề hứa cùng Ðavít một lời hứa quả quyết mà Người sẽ chẳng rút lời, rằng: “Ta sẽ đặt lên ngai báu của ngươi một người con cháu thuộc dòng giống của ngươi”.

Xướng: “Nếu các con ngươi tuân giữ điều ước của Ta và những luật lệ mà Ta ban ra dạy chúng, thì cả con cháu chúng cũng được muôn đời ngồi cai trị trên ngai báu của ngươi”.

Xướng: Bởi chưng Chúa đã kén chọn Sion, đã thích lựa Sion làm nơi cư ngụ cho mình. Ngài phán: “Ðây là nơi nghỉ ngơi của Ta tới muôn đời, Ta sẽ cư ngụ nơi đây, vì Ta ưa thích”.

 

Tin mừng: Mc 4, 21-25

21 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: “Có ai đem đèn sáng đặt trong thùng hay dưới gầm giường chăng ? Chẳng phải là để đặt trên giá đèn sao ? 22 Vì chẳng có gì giấu kín mà chẳng tố lộ ra và chẳng có gì kín đáo mà không bị đưa ra ánh sáng. 23 Ai có tai để nghe, thì hãy nghe”.

24 Và Người bảo họ rằng: “Hãy coi chừng điều các ngươi nghe thấy. Các ngươi đong bằng đấu nào, thì người ta sẽ đong lại cho các ngươi bằng đấu ấy, và người ta còn thêm nữa. 25 Vì ai có, sẽ được cho thêm; và ai không có, cả cái đang có cũng bị lấy mất”.

 

1. Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

Sứ điệp: Mỗi Kitô hữu phải biết chiếu tỏa ánh sáng Tin Mừng cho những người xung quanh. Càng biết mở lòng đón nhận và chiếu tỏa Tin Mừng, thì lại càng đón nhận được nhiều ơn Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, một bức họa hay một bông hoa dù đẹp đẽ đến đâu, nhưng nếu không có ánh sáng, thì cũng chẳng có giá trị gì. Chính Chúa là ánh sáng chiếu soi trần gian. Nếu không có Chúa là ánh sáng, chúng con không thể sống, không thể tăng trưởng và cũng chẳng có giá trị gì.

Con cảm tạ Chúa đã cho con được đón nhận Ánh Sáng Tin Mừng. Nhờ đón nhận Chúa vào đời, cuộc sống của con thay đổi biết bao. Nhờ bước theo Ánh Sáng Phúc âm, cuộc đời con tươi đẹp hơn và đang tiến dần tới hạnh phúc. Con tạ ơn Chúa và cố gắng trung thành với Tin Mừng của Chúa. Chiếc đấu con đong cho Chúa còn quá nhỏ bé, nên con cũng chỉ nhận được ơn Chúa quá ít. Xin Chúa giúp con biết sống quảng đại, biết mở rộng tâm hồn để con xứng đáng lãnh nhận ơn Chúa nhiều hơn.

Lạy Chúa, không những Chúa thắp sáng đời con. Chúa còn muốn nhờ con chiếu tỏa Ánh Sáng Tin Mừng cho tất cả mọi người, vì Chúa cũng yêu thương họ như thương yêu con. Xin Chúa giúp con đặt đèn trên đế cao, cho con biết chiếu tỏa Ánh Sáng Tin Mừng bằng lời nói và đời sống thánh thiện bác ái. Mỗi một linh hồn đều có giá trị lớn trước mặt Chúa. Xin Chúa dạy cho con biết quan tâm đến đời sống hạnh phúc đời đời của họ. Chiếc đèn không thể đặt dưới thùng hay gầm giường. Con cũng không thể sống ích kỷ, co cụm cho riêng mình. Xin Chúa cho đời sống Kitô hữu nơi con được tỏa sáng rạng ngời để có thể thắp lên những ngọn đèn nơi cuộc đời người khác. Con chỉ sợ ngọn đèn của con tắt. Xin Chúa thương giữ gìn con. Amen.

Ghi nhớ: “Ðèn đốt lên là để đặt trên giá đèn. Các ngươi đong đấu nào, thì người ta sẽ đong đấu ấy cho các ngươi”.

 

2. Suy niệm (Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)

A. Phân tích (Hạt giống...)

Hai dụ ngôn nhỏ này tiếp liền những đoạn Phúc Âm của các ngày trước và triển khai thêm chủ đề nghe Lời Chúa.

- Dụ ngôn chiếc đèn: kẻ nghe Phúc Âm giống như chiếc đèn:

a/ Họ phải loan truyền Phúc Âm cho những người khác biết nữa.

b/ Họ phải sống những gì đã nghe, có như thế cuộc sống họ sẽ chiếu tỏa ánh sáng ra những người chung quanh.

- Dụ ngôn cái đấu: người nào càng biết nghe Lời Chúa và sống Lời Chúa thì càng được ban thêm ơn; trái lại kẻ chỉ nghe mà không sống thì không được ban thêm ơn gì, mà cả những ơn họ đang có cũng bị lấy đi mất.

B. Suy gẫm (... nẩy mầm)

1. Lời Chúa quả có sức chiếu sáng rất mạnh. Chỉ tiếc rằng Lời Chúa rót vào tai một số người giống như dầu châm vào những cây đèn không chịu cháy sáng cho nên cũng vô ích. Bà Chiara Lubich nói: “Chúng ta phải sống thế nào để cho dù các sách Phúc Âm trên khắp thế giới có bị đốt hết đi thì người ta nhìn vào cuộc sống chúng ta vẫn có thể chép lại Phúc Âm ấy đúng từng câu, từng chữ”.

2. “Hãy coi chừng điều các ngươi nghe thấy. Các ngươi đong bằng đấu nào, thì người ta sẽ đong lại cho các ngươi bằng đấu ấy”: nhiều khi tôi thấy có những người khác đã hiểu và sống Lời Chúa một cách rất sâu sắc, rồi nhìn lại mình mà tự xấu hổ. Tại sao thế ? Chính Chúa Giêsu giải thích: tại vì “cách nghe”. Họ chẳng những “nghe” mà còn “đón nhận” và “sinh hoa kết quả” cho nên “đã có thì lại được cho thêm”; còn tôi, có lẽ tôi chỉ “nghe” suông, cho nên “ngay cái đang có cũng bị lấy mất đi”.

3. Buổi chiều, người nọ lấy cây nến nhỏ từ trong hộp ra và leo lên tầng tháp cao. Cây nến hỏi:

- Chúng ta đi đâu ?

- Đi lên cao hơn để chỉ đường cho tàu bè vào cảng.

- Nhưng tôi nhỏ bé thế này làm sao tàu bè thấy được ?

- Chỉ cần ngươi cứ cháy sáng thôi, còn mọi việc ta lo.

Tới đỉnh tháp, người nọ đặt cây nến vào trong một cái đèn có ghép những tấm kính phản quang. Nhờ đó, ánh sáng lan tỏa và mọi tầu bè đều thấy.

Chúng ta cũng là cây nến trong tay Thiên Chúa. Chỉ cần ta cháy sáng, còn kết quả là ở Thiên Chúa (Góp nhặt)

4. Một nông dân nghèo Nhật bản vào thiên đàng và điều đầu tiên ông nhìn thấy là một kệ dài với những vật rất kỳ lạ. Ông hỏi:

- Cái gì thế ? Có phải để nấu xúp ?

- Không, đó là những cái tai. Chúng là của những người khi sống ở đời nghe được những điều tốt, nhưng họ không làm. Nên khi chết, tai họ vào thiên đàng, nhưng các phần khác của cơ thể thì không.

Một lát sau, ông lại thấy một kệ khác với những vật kỳ quái. Ông hỏi:

- Cái gì thế ? Có phải để nấu xúp ?

- Không, đó là những cái lưỡi. Chúng là của những người sống ở đời bảo người khác làm điều tốt và sống tốt, nhưng chính họ không làm hoặc không sống điều đó. Nên khi chết, lưỡi họ vào thiên đàng, nhưng các phần khác của cơ thể thì không (Góp nhặt)

 

3. Suy niệm (Lm. Giuse Đinh Lập Liễm)

Dụ ngôn về cái đèn và cái đấu (Mc 4,21-25)

  1. Hôm nay Đức Giêsu đưa ra hai dụ ngôn nói về cái đèn và cái đấu để nói về việc nghe Lời Chúa và giới thiệu cho người khác. Chúa nói: “Chẳng ai mang đèn tới để đặt dưới cái thùng hay dưới gầm giường”. Chúng ta đã nghe Lời Chúa, chúng ta không được giữ kín cho riêng mình. Chúng ta phải đem Lời Chúa đến cho mọi người. Chúng ta càng nhiệt tâm giảng dạy Lời Chúa cho kẻ khác, thì Chúa càng ban thêm cho chúng ta. Còn nếu chúng ta ích kỷ giữ riêng cho mình thì dần dần cũng sẽ mất hết ơn Chúa.
  2. Có hai chữ chúng ta phải biết để hiểu đúng Lời Chúa: đó là “cái đèn” và “cái đấu”. Đức Giêsu muốn dùng cái đèn để ám chỉ Tin mừng của Ngài. Kẻ nghe Tin mừng giống như chiếc đèn. Họ phải loan báo Tin mừng cho những người khác nữa và họ phải sống những gì đã nghe, có như thế cuộc sống họ sẽ chiếu toả ánh sáng ra những người chung quanh.

Cái “đấu” là mức độ tâm hồn mở ra để đón nhận. Con người càng mở ra, càng sống Lời Chúa, thì càng nhận được nhiều hồng ân Thiên Chúa; trái lại, kẻ chỉ nghe mà không sống Lời Chúa thì không được ban thêm, mà cả những ơn họ đang có cũng bị lấy đi mất.

  1. “Có ai đốt đèn rồi đem để ở trong thùng hay dưới gầm giường không ? Nào chẳng phải là đặt trên giá đèn sao” (Mc 4,21).

Lý do hiện hữu của cây đèn là để soi sáng. Vậy khi cây đèn không soi sáng cho ai, thì nó không còn phải là cây đèn nữa. Cũng thế, lý do hiện hữu của người Kitô hữu là phải tỏa sáng niềm tin của mình ra, để cho người khác, nhờ ánh sáng đó mà được dẫn đưa đến chân lý và hy vọng; hay nói cách khác, trực tiếp hay gián tiếp, âm thầm hay hiển hiện, việc làm chứng cho đức tin trong cuộc sống hằng ngày của những người Kitô hữu chúng ta, không phải là một việc làm có tính cách nhiệm ý, nghĩa là muốn làm hay không tùy ý, mà trái lại đó là một đòi hỏi tất yếu, bao trùm cả cuộc sống Kitô hữu của chúng ta.

  1. Một ngọn nến nhỏ tỏa sáng xa biết bao! Cũng vậy, một việc làm tốt toả sáng biết bao trong một thế giới mệt mỏi” (Văn hào W. Shakespeare).

Ngọn đèn muốn tỏa sáng xa thì phải được đặt trên đế cao có lẽ là chuyện chẳng cần bàn cãi. Thế nhưng, ngọn đèn mà Đức Giêsu muốn ta đặt trên đế lại là chuyện khác, vì đèn ấy chính là Tin mừng của Ngài. Có vẻ ta có khuynh hướng che giấu, ngại bày tỏ - nghĩa là đặt dưới thùng hay gầm giường - thay vì loan báo, trình bày cho người lân cận. Sống triệt để tinh thần Tin mừng của Chúa là phương thế hữu hiệu nhất để đặt Tin mừng ấy trên đế cao. Ngược lại, coi thường Tin mừng, không quan tâm đến Tin mừng ấy là cung cách thích hợp nhất cất giấu dưới thùng hay gầm giường.

  1. Là ánh sáng, chúng ta phải chiếu soi cho thế gian bằng đời sống gương sáng và đem tinh thần Chúa Kitô thấm nhiễm vào môi trường sống của mình. Chúa bảo chúng ta: “Các con là chứng nhân của Thầy”, nhưng nhiều khi chúng ta vô tình hay hữu ý đã trở thành phản chứng, làm méo mó khuôn mặt của Đức Kitô, khiến người ta không muốn theo Chúa.

Vì thế, năm 1937, ông Gandhi, một lãnh tụ vĩ đại của Ấn độ, đã nói với các nhà truyền giáo câu này để chúng ta suy nghĩ: “Hãy để cho đời sống của các ngài nói với chúng tôi như đoá hoa hồng không cần ngôn ngữ, mà chỉ cần đơn sơ để cho hương thơm lan toả. Cả người mù không xem thấy hoa hồng, vẫn nhận ra được mùi thơm của nó. Hãy để chúng tôi nghĩ đến sự cao cả của người Kitô hữu, khi họ toả hương thơm đời sống. Đối với tôi đó là tiêu chuẩn duy nhất. Tất cả những gì tôi muốn họ làm là sống đời Kitô hữu, chứ không phải là chú giải nó”.

  1. Lời Chúa có sức chiếu sáng rất mạnh. Chỉ tiếc rằng Lời Chúa rót vào tai một số người giống như dầu châm vào những cây đèn không chịu cháy sáng cho nên cũng vô ích. Bà Chiara Lubich nói: “Chúng ta phải sống thế nào, để cho dù các sách Tin mừng trên khắp thế giới có bị đốt hết đi, thì người ta nhìn vào cuộc sống chúng ta vẫn có thể chép lại Tin mừng ấy đúng từng câu, từng chữ”.
  2. Truyện: Ngọn hải đăng

Vào một đêm mưa bão, ngọn hải đăng bị mất điện tắt ngấm. Người phụ trách hải đăng vội vã đốt một cây nến nhỏ và cầm cây nến theo đường cầu thang leo lên sân thượng để đốt đèn lên. Bấy giờ cây nến mới lên tiếng hỏi người phụ trách rằng:

- Ông đem tôi đi đâu vậy ?

Ông trả lời:

- Ta mang nhà ngươi lên sân thượng, để chiếu sáng giúp tàu bè từ ngoài khơi biết đường trở về và cập bến an toàn.

Cây nến lại nói:

- Nhưng tôi chỉ là cây nên nhỏ bé thế này, thì tàu bè ở tận ngoài khơi làm sao nhìn thấy ánh sáng của tôi được ?

Người phụ trách trả lời:

- Bây giờ ta chỉ cần nhà ngươi đừng bị gió thổi tắt là được. Còn các chuyện khác thì đã có ta lo liệu.

Khi cả hai leo lên đến nơi, thì người phụ trách đã dùng cây nến châm lửa và trong giây lát ánh sáng từ cây đèn lồng rực lên chiếu toả ra chung quanh. Chiếc đèn lồng này đã được thiết kế để khi cần có thể sử dụng thay bóng đèn điện. Ánh sáng của nó có sức chiếu ra tận ngoài khơi, hầu giúp tàu bè dễ dàng định hướng để quay về cập bến an toàn.

Top