Suy niệm Lời Chúa thứ Ba tuần 20 thường niên

Suy niệm Lời Chúa thứ Ba tuần 20 thường niên

THỨ BA TUẦN XX THƯỜNG NIÊN

Mt 19,23-30

"Thầy bảo thật anh em,

người giàu có khó vào Nước Trời". (Mt 19,23)

Phải nhìn nhận của cải vật chất có sức mạnh của nó.

Người ta thường nói: có tiền mua tiên cũng được.

Tiền bạc của cải có vẻ đem lại chỗ dựa vững chắc cho chủ nhân, chính vì thế mà có nhiều người thích thu tích của cải một cách vô độ.

Của cải làm chúng ta phải bận tâm: “Kho tàng anh em ở đâu, lòng dạ anh em ở đó” (Mt 6,21).

Ham mê của cải có thể bóp nghẹt hạt giống Lời Chúa trong tim ta. Nó làm chúng ta dễ trở nên nô lệ: “Anh em không thể làm tôi hai chủ, vì sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia… Anh em không thể làm tôi Thiên Chúa lẫn tiền tài” (Mt 6, 24).

Tiền bạc có thể đẩy Thiên Chúa xuống hàng thứ yếu.

Quả thực của cải dễ làm ta khép lòng lại trước Thiên Chúa và tha nhân, và làm cái tôi của ta trở nên cứng cỏi, tự mãn.

Người kia mua của người láng giềng một mảnh đất. Khi đào đất để đổ nền nhà, người đó tìm được một hũ vàng. Vốn là người lương thiện và thành thật, anh mang hũ vàng qua nhà người láng giềng và nói:

- Đây là hũ vàng tôi tìm thấy trong mảnh đất ông đã bán cho tôi. Tôi mua đất chứ không mua hũ vàng. Vậy tôi xin trả lại hũ vàng cho ông.       

Người láng giềng cũng là người lương thiện không kém nên ông không nhận hũ vàng với những lời giải thích như sau:

- Khi bán miếng đất cho anh, tôi đã có ý định bán tất cả những gì chứa trong đó. Vậy hũ vàng là của anh.

Hai bên cứ nhường nhau mãi cho đến tối mà vẫn chưa có ai chịu nhận hũ vàng. Rốt cuộc cả hai đồng ý tạm ngưng tranh luận, hẹn hôm sau bàn tiếp.

Nhưng qua một đêm trằn trọc suy nghĩ, họ đã bị con quỷ tham lam nhập vào lúc nào không hay. Sáng hôm sau hai người gặp lại. Người mua đất liền nói:

- Tôi đã suy nghĩ kỹ lại thì thấy lời ông nói hôm qua quả là chí lý: Tôi đã mua đất của ông, tất nhiên mọi sự trong mảnh đất ấy đều thuộc về tôi.     

Người láng giềng cãi:

- Không phải thế. Hôm nay tôi đã xét kỹ thì thấy lời hôm qua anh nói với tôi rất xác đáng: anh không thể nào mua món đồ nào mà chính anh không có ý định mua. Anh chỉ mua đất chứ không mua vàng, anh hãy trả lại hũ vàng cho tôi.

Hai người cãi nhau dữ dội. Từ đó họ không còn là láng giềng tốt của nhau mà trở thành thù địch của nhau.

Top