Ngày 21/11: Đức Maria dâng mình trong đền thờ (+video)

Ngày 21/11: Đức Maria dâng mình trong đền thờ (+video)

Ngày 21/11: Đức Maria dâng mình trong đền thờ (+video)

Mt 12, 46-50
“Vì phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi,
Đấng ngự trên trời, người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi”
.
(Mt 12,50)

Thái độ và lời nói của Chúa Giêsu trong câu chuyện hôm nay nhằm đề cao những người lắng nghe và làm theo Lời Chúa. Chúa quý trọng họ hơn những người có liên hệ huyết nhục với Ngài.

1. Matthêô không nêu lên lý do tại sao mẹ và anh em Chúa Giêsu lại đến tìm Ngài. Cái đó có lẽ không cần thiết. Matthêô chỉ muốn tạo cho Chúa Giêsu một dịp để bộc lộ tư tưởng của Ngài về mối liên hệ mới, mối liên hệ đích thực của Chúa với mọi người: Ai là mẹ tôi và anh em tôi ? (Mt 12,48)

Câu trả lời của Chúa Giêsu đưa người nghe chúng ta đến một sự so sánh giữa liên hệ huyết thống và liên hệ đức tin. Chúa không phủ nhận Đức Maria là thân mẫu của mình cũng như không phủ nhận anh em trong giòng họ của mình, nhưng từ giòng họ theo huyết thống, Chúa Giêsu muốn đưa mọi người nghe đến một quan hệ khác còn quan trọng hơn tình mẫu tử và tình anh em của Chúa: Ngài giơ tay chỉ các môn đệ và nói: đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi (Mt 12,49). Và Chúa còn giải thích thêm: phàm ai thi hành muốn của Cha tôi, Đấng ngự trên Trời, người ấy là anh chị em tôi là mẹ tôi (Mt 12,50). Nói cách khác, quan hệ với Thiên Chúa phải được coi là quan trọng hơn quan hệ huyết thống rất nhiều. Chính Chúa Giêsu đã đến để thiết lập mối quan hệ mới nầy: Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi (Mt 12,49). Chúa muốn nói, những kẻ thân tình thật với Chúa trong mối liên hệ mới nầy đó chính là những kẻ thi hành ý Thiên Chúa.

2. Suy gẫm đến đây tự nhiên một câu hỏi được đặt ra cho mỗi người chúng ta là: Vậy thì tôi đã là anh em của Chúa chưa ? Trong cuộc sống, tôi đã thi hành thánh ý Chúa chưa ? Và ai trong chúng ta dám mạnh dạn trả lời là có ?

Một lần nữa, lời Chúa lại cật vấn chúng ta, bắt chúng ta phải suy nghĩ lại cách sống của chúng ta, ý nghĩa cuộc sống của chúng ta. Bởi vì, như Chúa nói: con cái thì mới được ở trong nhà. (Ga 8,35)

Nhìn lại cuộc sống cụ thể của chúng ta, chúng ta phải thú nhận rằng, thường chúng ta hay làm theo ý ta hơn là theo ý Chúa. Có những lúc chúng ta biết đó là không hợp ý Chúa vậy mà chúng ta cứ vẫn làm; cũng có những lúc chúng ta biết Chúa muốn cho chúng ta làm thế này nhưng chúng ta vẫn lại làm thế khác. Chính vì thế mà mối liên hệ giữa chúng ta với Chúa vẫn còn thật lỏng lẻo và vẫn còn là thứ yếu trong cuộc sống của chúng ta.

Đây là dịp chúng ta phải điều chỉnh lại, củng cố lại mối giây liên hệ của chúng ta đối với Chúa. Cách tốt nhất vẫn là thực hành những gì Ngài muốn.

Thánh FRANCOIS DE SALE nói: “Làm theo Thánh ý Chúa chưa đủ; mà còn phải làm một cách vui vẻ và nhiệt tình nữa.”

Abraham Lincoln là tổng thống Hoa Kỳ từ 1861-1865 lần kia vào một bệnh viện. Tổng thống thấy một thương binh trẻ, chân bị bó bột trông rất đau đớn. Tổng thống thông cảm và tỏ ra lòng biết ơn đối với người lính trẻ đã hy sinh cho tổ quốc và đồng bào. Tổng thống cúi xuống hỏi:

- Bạn cần tôi giúp gì không ?

Người lính không nhận ra người hỏi mình là ai, nhưng cũng đáp lại rằng:

- Nhờ ông viết dùm cho tôi lá thư, gởi về thăm cha mẹ tôi.

Tổng thống đã viết theo lời đọc của người lính: Ba mẹ kính mến, con là Joseph đã bị thương nặng, nhưng may còn sống. Con gửi lời thăm mến ba mẹ, nhất là con cám ơn Ba mẹ đã dạy dỗ, nên đã biết làm trọn bổn phận của người dân công giáo. Bác sĩ bảo: chưa chắc con lành hẳn được. Con cầu Chúa chúc lành cho Ba mẹ, xin Chúa cho ba mẹ cũng như con được lòng vâng theo thánh ý Chúa. Cho con hôn hai em con là Jean và Marie.

Ký tên: Joseph.

Tiếp đó tổng thống ghi thêm “thư này do Abraham Lincoln viết dùm”. Khi anh thương binh trẻ đọc lại lá thư, anh rất kinh ngạc, vì thấy tên tổng thống ký ở dưới, anh liền nhìn tổn thống với lòng kính phục và hỏi:

- Thưa Ngài, vậy Ngài là tổng thống nước Mỹ”.

Tổng thống trả lời:

- Phải.

Rồi tổng thống nói tiếp.

- Bạn đã nhận ra tôi là tổng thống, bạn còn muốn tôi giúp gì nữa ?

- Xin Ngài nâng đỡ cẳng chân đau của tôi một chút,

Tổng thống ngồi xuống giường, bên cạnh thương binh với tấm lòng biết ơn của vị một Tổng thống. Tổng thống đã nâng đỡ cẳng chân đau của người thương binh trẻ suốt đêm mà ngủ.

Johannes Sebastian Bach là một nhạc sĩ Công giáo lừng danh người Đức, khi về già lâm phải căn bênh trầm trọng có thể gây ra chứng mù lòa.

Một hôm, có người bạn đến báo tin có một bác sĩ giỏi về nhãn khoa mới tới thành phố, và ông ta sẵn sàng chữa đôi mắt cho nhạc sĩ bằng một cuộc giải phẫu. Nhạc sĩ thành tâm trả lời bạn quí:

- Xin vâng theo thánh ý Thiên Chúa, tôi nhận lời.

Công việc chữa trị được tiến hành, nhưng 4 ngày sau đó khi mở băng trước sự hồi hộp đợi chờ của thân nhân chung quanh giường bệnh, nhạc sĩ đã trả lời:

- Xin vâng theo Thánh ý Thiên Chúa, tôi vẫn chẳng trông thây gì cả ?

Mọi người nghe vậy thì bật khóc vì thương cảm, bản thân ông cũng không khỏi xúc động, bầu khí như chùng xuống trong sự buồn đau.

Thế nhưng, thật bất ngờ, nhạc sĩ đã cố trấn tĩnh, cất tiếng cười vang tràn đầy lạc quan:

- Ơ hay, tôi đã bảo là xin vâng theo Thánh ý Thiên Chúa cơ mà. Nào, xin mọi người hãy hát lên cho tôi bản nhạc mà tôi thích nhất, đó là bài những điều Chúa làm, Ngài đều biết rõ!

Vâng một tấm gương quá đẹp kính thưa anh chị em.

Để kết thức tôi xin gửi đến anh chị em lời cầu nguyện của một người bệnh nhân:

Lạy Chúa Giêsu, cơn bệnh Chúa gởi đến con,

Con xin vâng nhận như một hồng ân từ tay Chúa.

Tuy nó hành hạ xác con, nhưng nó làm con nên giống Chúa hơn.

Xin dạy con biết cam chịu nỗi đau đớn này như Chúa.

và xin biến những đau khổ thành lợi ích cho những người con yêu thương.

Một lần nữa, con xin dâng Chúa xác thân,

ý chí, ưu tư, thao thức, những chiến đấu, và cả đời sống con.

Con tin tưởng

đặt quãng đời quá khứ con trong tay Chúa, nó là bạn con để Chúa thanh luyện, còn hiện tại để Chúa thánh hóa

và tương lai con để Chúa uốn nắn,

chăm lo như lòng Ngài mong ước.

Lạy Chúa, con chỉ còn một ý muốn đó là chu toàn Thánh Ý Chúa.

LUDOVIC GIRAUD

Top