Thứ Bảy tuần 32 Thường niên (+video)

Thứ Bảy tuần 32 Thường niên (+video)

Thứ Bảy tuần 32 Thường niên (+video)

Lc 18, 1-8

“Đức Giêsu dạy các ông phải cầu nguyện luôn,
không được nản chí”.

(Lc 18.1)

1. Thánh Luca cho biết rõ ý nghĩa của dụ ngôn này: “các môn đệ phải cầu nguyện luôn, không được nản chí” (Lc 18,1).

Một vị linh mục kia đã đưa ra một câu chuyện ngụ ngôn trong bài giảng của mình như sau:

Hôm đó, quỷ vương tổ chức một bữa tiệc mừng sinh nhật thật lớn, trong đó, những đặc phái viên của quỷ đều tụ tập về để báo cáo lại kết quả mà chúng đã thu hoạch được trong việc bày ra những chước cám dỗ của chúng đối với loài người.

Một tên quỷ nói:

- Trong một đoàn người Công giáo đi hành hương, tôi đã thả những thú vật hoang dã của sa mạc ra tiêu diệt họ, và hiện nay hàng đống xương của họ vương vãi trắng xóa trên cát.

Quỷ vương hồi hộp theo dõi:

- Rồi sao nữa ? Hãy tường trình tiếp đi ?

Tên quỷ than phiền:

- Nhưng mấy người Công giáo này cứ kiên trì cầu nguyện cho đến lúc bị lũ thú dữ ăn thịt, vì thế linh hồn của bọn họ đều được cứu rỗi.

Quỷ vương thở dài chán nản.

Một tên quỷ khác nói:

-Tôi đã cho một luồng gió Tây thổi mạnh vào một con tàu chở đầy người Công giáo, và tất cả bọn họ đều bị chết đuối.

Quỷ vương nôn nóng:

- Rồi sao nữa ? Thành công chứ ?

Tên quỷ này cũng phàn nàn: Cũng giống như trường hợp trên, linh hồn của tất cả bọn họ đều được cứu rỗi.

Tên quỷ thứ ba báo cáo:

- Trong suốt 10 năm, tôi đã cố gắng cám dỗ một người Công giáo, chỉ một người thôi. Tôi đã làm cho anh ta lơ là trong việc bổn phận và tôi đã thành công. Bây giờ, anh ta đã trở thành một con người luôn sao lãng bổn phận.

Quỷ vương la lên vui mừng:

- Thế là hỏa ngục có thể ca hát mừng rỡ được rồi.

2. Phải luôn kiên trì nhưng thế nào là kiên trì ?

Một ẩn sĩ sống trên núi để suốt ngày cầu nguyện và thinh lặng.

Một sáng kia, có một thanh niên thăm ông.

- “Cheikh” (Tiếng A-rập có nghĩa là một người hiểu biết, một nhà hiền triết) “Cheikh, xin dạy con cầu nguyện”.

Vị ẩn sĩ đang chiêm niệm nên không ngước mắt lên.

Và người thanh niên buồn rầu ra đi. Ngày hôm sau anh trở lại:

- Cheikh, xin dạy con cầu nguyện.

Nhưng lời yêu cầu của anh cũng không được đáp trả, giống như hôm trước. Tuy nhiên, vì rất tha thiết, anh trở lại một lần thữ ba.

Lúc ấy vị ẩn sĩ đang chuẩn bị bữa ăn đạm bạc của mình: chắc là anh may mắn hơn.

- Cheikh, xin dạy con cầu nguyện.

Nhưng lời yêu cầu cũng không được phúc đáp

- Chẳng lẽ câu hỏi không quan trọng gì nên ngài không buồn nghe sao ?

Bấy giờ vị ẩn sĩ ngước mắt lên nhìn với ánh mắt đầy nhân hậu, nhưng, cũng giống như các ngày trước, ông vẫn làm thinh.

Được ánh mắt khuyến khích, ngày hôm sau, chàng trai lại đến, hy vọng sẽ được ông trả lời

- Cheikh, xin dạy con cầu nguyện.

Trước sự im lặng kiên trì của vị ẩn sĩ, anh nổi giận.

Cuối cùng, vị ẩn sĩ mới nói với anh:

- Tôi không trả lời vì muốn thử xem anh có thực sự khao khát không. Vì lòng khao khát của anh tự nó đã là một lời cầu nguyện rồi. Thiên Chúa chẳng đòi hỏi gì khác hơn là anh tìm kiếm Người. (Truyện cổ Ảrập)

Trong một cuộc chuyện trò với một nhóm phụ nữ Công Giáo đạo đức về ơn gọi Linh Mục, Đức Hồng Y Louis-Edouard Pie nói.

“Tôi biết rất rõ một cậu bé nghèo thật nghèo, chào đời nơi một ngôi làng gần thành Chartres. Cậu bé nghèo ấy rất ước ao trở thành Linh Mục nhưng song thân quá nghèo lại sớm lìa bỏ cõi đời khiến cậu trở thành đứa trẻ mồ côi. Vào một ngày Lễ Ba Vua, cậu bé bước vào nhà thờ Chính Tòa Poitiers. Cậu bé ngỡ ngàng và vô cùng xúc động khi theo dõi buổi cử hành Phụng Vụ. Thánh Lễ quá đẹp và quá trang trọng khiến cậu bé cảm thấy cổ họng nghẹn cứng và không cầm được nước mắt. Cậu bé bước ra khỏi thánh đường với khuôn mặt dàn dụa nước mắt.

Nơi công trường trước nhà thờ Chính Tòa có một phụ nữ bán hoa đang ngồi đó. Trông thấy cậu bé khóc, bà động lòng trắc ẩn và âu yếm cất tiếng hỏi:

- Sao con lại khóc ? Bé cưng của bà ?

Cậu bé mếu máo trả lời:

- Con muốn trở thành Linh Mục nhưng con lại quá nghèo!

Người phụ nữ có quả tim vàng trả lời ngay:

- Chính bà sẽ giúp con, con an tâm!

Giữ lời hứa, người phụ nữ nghèo ấy, đêm ngày thức thật khuya dậy sớm để làm việc. Bà làm việc thật vất vả nhưng kiếm đủ số tiền đóng cho đứa con trai bà nuôi đang theo học nơi Chủng Viện.

Nói đến đây, Đức Hồng Y Louis-Edouard Pie với đôi mắt đẫm lệ, nghẹn ngào kết thúc câu chuyện với nhóm phụ nữ Công Giáo đạo đức:

- Thưa quý bà, người phụ nữ nghèo tốt lành ấy nay đã qua đời. Nhưng cậu bé nghèo kia đã kiên trì trong ơn gọi, đã thụ phong Linh Mục, rồi Giám Mục và nay là Hồng Y. Cậu bé nghèo ấy chính là tôi đây, người đang nói chuyện với quí bà và là Hồng Y của quí bà đây!

Top